VÒNG XOÁY TỘI ÁC - Trang 188

Laura mân mê viền áo khoác. “Cậu ta nói mình không làm chuyện đó.

Cậu ấy thề rằng mình không liên quan gì. Lúc đó em cũng tin cậu ta.
Nhưng giờ em đoán chắc cậu ta đã gây ra chuyện ấy.”

“Bởi vì cậu ấy đã tự sát à?”

“Giờ nghĩ lại mọi chuyện đều hợp lý. Người thám tử đó - Waishkey ấy,

cô ta cho rằng có thể Adrian và Tom đã cãi vã. Em không nghĩ rằng Adrian
cố tình giết Tom, nhưng nếu đó là một tai nạn… ,” cô bỏ qua suy nghĩ đó,
“Sau đó có lẽ Adrian cảm thấy cắn rứt. Cậu ta là người có lương tâm. Cậu
ta đã rất hoảng hốt vào đêm Sean chết. Tom kể cậu ta ngồi trên sàn, hai đầu
gối co sát cằm và mắt nhìn trân trân. Không thốt lên nổi lời nào. Tom phải
đưa cậu ta về.”

Loogan biết quá rõ những gì xảy ra sau đó. Tom gọi điện nhờ anh giúp

và nhắc anh đem theo một chiếc xẻng.

“Em có biết Sean Wrentmore giờ ở đâu không?” Loogan hỏi.

“Em biết Tom đã đem cái xác đi chôn. Em cũng biết là anh đã giúp đỡ

anh ấy.”

“Tại sao anh ấy phải làm thế?” Anh hỏi, “Sao không báo cảnh sát?”
“Tom không muốn phá hoại cuộc đời Adrian. Tất cả chỉ là một sai lầm.

Adrian chỉ tự vệ, hay ít nhất đó là ý định của cậu ta. Không ai muốn Sean
chết cả.”

“Chỉ có thế thôi à? Có thể thuyết phục cảnh sát mọi chuyện xảy ra như

vậy mà. Nhưng Tom đã che giấu chuyện đó. Ngay cả sau khi Tom chết, em
cũng không báo cảnh sát chuyện về Sean. Tại sao thế?”

“Em có những lí do của riêng mình, David ạ.”
Loogan cảm thấy nỗi tức giận căng đầy lồng ngực khiến anh lạc cả

giọng. “Em giống hệt chồng mình. Anh ấy cũng nói y như thế.”

“Phải.”
“Như vậy không được. Anh cần biết nhiều hơn thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.