VÒNG XOÁY TỘI ÁC - Trang 264

hiệu trên phố. Cô hòa theo dòng xe cộ lúc tan tầm một lúc, sau đó tuy
không chủ tâm, cô lái xe về phía tây tới khu nhà của David Loogan. Cô tìm
được con phố và đỗ xe trước căn nhà thuê của anh. Một chữ X màu vàng
được cảnh sát dán trên cửa.

Cô ra khỏi xe và bước chầm chậm dọc lối đi. Cô đi tới hành lang, bước

chậm rãi trên những bậc thang rỗng bằng gỗ. Cô đứng bên xích đu ngoài
hành lang và lấy điện thoại ra. Sau đó, cô quay số của Loogan, lòng thầm
nghĩ sẽ lại được nối tới hộp thư thoại của anh lần nữa.

Anh nhấc máy sau hồi chuông thứ hai. “Thám tử Waishkey,” anh nói,

“Cô làm tôi giật cả mình. Tôi đang định kiểm tra hộp thư thoại đấy.”

Giờ khi đã liên lạc được với anh, cô lại băn khoăn mình nên nói gì. Cô

ngồi trên xích đu, ngả người gác một chân lên lan can.

“Anh đang ở đâu?” Cô hỏi anh.

“Lúc nào cô cũng lạc quan gớm nhỉ,” anh nói, “Rồi có lúc tôi sẽ cho cô

biết cũng nên.”

“Ước gì được như vậy.”
“Tôi tự hỏi sau đó chuyện gì sẽ xảy ra,” anh nói, “Liệu cô có cử xe cảnh

sát hú còi ầm ĩ truy lùng tôi không? Tôi đang ở nghĩa trang, đứng cạnh
hàng rào nơi hai chúng ta đã nói chuyện với nhau trong tang lễ của Tom.”

Cô nhún chân nhè nhẹ, đung đưa chiếc xích du. “Tôi sẽ không cử xe

cảnh sát tới đâu. Nhưng tôi không tin anh đang ở đó.”

“Phải rồi, không phải ở đó đâu. Mọi chuyện giờ sao rồi? Cô đã nói

chuyện với Sandy Vogel chưa? Cô có hỏi cô ta đã kể cho ai chuyện bắt gặp
Beccanti trong văn phòng của Tom Kristoll không?”

“Rồi.”

“Cô ta nói sao?”
Cô thả lỏng theo nhịp chiếc xích đu. “Tôi e rằng thông tin đó là để phục

vụ điều tra. Tôi rất muốn cho anh biết, nhưng theo đúng nguyên tắc, tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.