VŨ BẰNG - CÁC TÁC PHẨM MỚI TÌM THẤY - Trang 121

Láng ban đêm

Phóng sự

Bắt đầu từ bảy giờ tối, con đường ấy đã vắng người đi lại. Từ

đầu ô cho đến dốc đi về Cót, thỉnh thoảng lắm mới thấy một
vài cái xe bò cọc cạch đi về, vài bác thợ giặt gánh những gánh quần
áo vải vàng và những người đàn bà đi chợ muộn rủ nhau họp thành
bọn để cùng đi cho đỡ sợ. Bởi vì ở đấy những người đi tối về khuya
vẫn gớm bọn cướp của giết người, bọn yêu, tạ lảng vảng ở núi Bò và ở
chỗ bán tre. Những người làm ăn lương thiện đó cắm cúi mà đi, nói
chuyện thực to và đôi khi những cô con gái xúc cảnh sinh tình

1

thì lại

đồng thanh hát những câu đồng dao để phá cái cảnh tĩnh mịch có
phần rùng rợn. Chùa Thái Bình âm u hình như lúc nào cũng có
những oan hồn đứng nói thầm với nhau ở sau những rặng chuối
bụi găng; những cái xe bò chứa những cây tre dài dằng dặc, nằm
một cách bí mật ở trên bờ ruộng; những cái bóng tối ở trên những
cánh đồng bao la không biết đến đâu là hết... Bao nhiêu điều
làm cho người ta dễ hãi hùng! Huống chi ở đó – Bãi Sậy – xưa nay
lại vẫn có tiếng là nhộn lắm, quân gian vẫn rình mò để "làm ăn",
tuy mấy năm nay cũng đã đỡ hỗn đi được một chút thực, nhưng
những cảnh cướp giựt đôi ba khi vẫn còn thấy, – mà hình như hầu
hết đều là do bọn "anh chị" ở đầu ô Cầu Giấy gây ra vậy.

Bọn "anh chị" này, thường xơi nhau vì tiền nhưng xơi nhau vì

tình nhiều hơn. Họ tranh cướp nhau một ả gái quê mà cầm cả dao
bầu ra để doạ mổ bụng kẻ tình địch của mình; ở trước cái rạp hát
chèo ở đầu làng Kim Mã không tối nào là không có những gã tranh
nhau "lơn" đào mà chẳng sinh những chuyện đổ máu và bị bắt...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.