VŨ BẰNG - CÁC TÁC PHẨM MỚI TÌM THẤY - Trang 129

Cô hàng nước, thấy gió mùa đông thổi làm rụng rào rào những lá

trên cây xuống mặt đất ướt át, đoán trước thế nào chàng cũng

không đến thường thường như trước: mỗi tuần lễ một vài kỳ. Cô đã
đoán thấy trước những ngày âm thầm ở cái cửa hàng nhỏ bé, không
cười nữa vì không có cái cười thân mật, không nói nữa vì không có câu
nói đáng yêu của chàng.

Cô hàng nước không còn đợi chờ gì nữa.

Còn đâu là những phút hồi hộp, cô đưa mắt nhìn ra phía xa xa

để đón chàng bởi vì cô đã biết trước chàng sẽ đến lúc nào. Còn đâu
là những cái rung động dịu dàng của trái tim khi đôi bạn trẻ tuổi này,
cùng gặp đôi mắt của nhau ở trên bát nước chè, cùng mỉm cười
không nói, – nhưng mà biết bao là tâm sự!

Những tâm sự ấy hai người trẻ tuổi ấy không thổ lộ cho nhau

biết bao giờ. Nhưng họ hiểu nhau như một người, có lẽ họ cũng có
lúc hơi buồn nhưng lần nào cũng vậy, họ đều thấy vui vui khi
được gặp mặt nhau và có cái cảm giác nếu luôn luôn ở bên cạnh
nhau thì sướng quá.

Riêng cô hàng nước...

Cô hàng nước chất phác mỗi ngày quý người trẻ tuổi của nàng

hơn một người bạn thân quen biết đã lâu ngày. Cô có bao nhiêu
giấc mơ đẹp, cô tưởng tượng bao nhiêu cảnh say lòng ở trong một cái
tổ chim êm ấm: một vợ một chồng và hai ba đứa con thơ, những
đêm đông lạnh quây quần ở chung quanh một mâm cơm nóng
sốt... Không, không, đó chỉ là hy vọng mà thôi, cô hiện vẫn là một
người con gái nghèo nàn, một buổi chiều đông, ngồi ở cửa hàng
trông đợi một bạn lòng kia không đến nữa.

Người bạn lòng kia không bao giờ đến nữa thực. Hết mùa thu

năm ấy, chàng vì kế sinh nhai phải vào làm việc trong Nam Kỳ. Một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.