VŨ BẰNG - CÁC TÁC PHẨM MỚI TÌM THẤY - Trang 131

Sự trớ trêu của số phận, sự tình cờ mà ta rất thường gặp ở đường

đời xui cho hai người hôm nay lại đối diện trong quán nước.

Quán nước vẫn như tám năm về trước, không thay đổi một chút

nào: vài nải chuối, mấy cái bát, ấm nước chè và dăm quả dưa
hồng. Chàng thăm mộ mẹ xong, mệt mỏi, vào nghỉ chân và bảo cô
hàng nước cho một bát nước chè.

– Chè tươi hay nước vối đấy, cô hàng?

Chàng lại hỏi cái câu hỏi đầu tiên mà chàng đã dùng với cô hàng

nước. Tự nhiên, cô hàng nước thấy một cái gì quen quen, cô ngửng
đầu lên và ngay lúc ấy, chàng cũng nhìn về phía cô hàng, bốn
con mắt quen thuộc cùng lại gặp nhau trên bát nước chè và đôi trái
tim lại cùng rộn rịp như tám năm về trước.

Như tám năm về trước, chàng lại thấy mọi sự vui sướng nhẹ

nhàng khi thăm hỏi và trò chuyện cùng cô hàng nước, duy chính cô
hàng nước thì bây giờ không còn như trước nữa: cái đường ngôi tuy
vẫn thẳng nhưng tóc đã không óng mượt nữa rồi, những vết răn đã
hiện ra ở chung quanh đôi mắt trước kia rất đẹp và đôi má thì xị
xuống bởi cô hàng nước ấy bây giờ đã béo ra và sồ sề như một
người đàn bà đã có hai ba con rồi.

– Cô hàng, thấm thoát thế mà đã tám năm trời rồi đấy nhỉ...

Cô hàng nước thấy như trái tim se lại. Chính cô, cô cũng biết không
sao lại thế, nhưng cô cũng cứ giấu vẻ buồn mà cười gượng với
người bạn cũ.

– Vâng, chóng quá, tám năm trời rồi... Thời gian trôi, cuộc đời

mỗi ngày chỉ mỗi chứa chất lên vai người ta những mối sầu khổ
làm cho người ta già đi, làm cho lòng người ta cằn đi. Ánh sáng trời
không rực rỡ nữa, chim chóc không còn hát những điệu ru lòng, bao
nhiêu cây cối của em, em ơi, đã rụng hết cả hoa lá, không còn ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.