VŨ BẰNG - CÁC TÁC PHẨM MỚI TÌM THẤY - Trang 132

nào còn mong được có cái vẻ xanh tươi mơn mởn thời xưa. Chàng
thấy nao nao buồn một cái buồn vơ vẩn trong lòng. Chao ôi, cô
hàng nước! Cô hàng nước kia còn bao giờ biết được những ý nghĩ của
chàng và biết được rằng mùa xuân khi đã hết thì không còn gì cả,
nó chỉ để lại cho lòng sự tiếc nhớ cái đẹp rất chóng tàn mà thôi.
Thôi thôi, không biết như thế lại hay, cô hàng nước lại càng đỡ khổ.
Chàng uống chén nước chè trong suốt và nhấp giọng: trong cái
chát của nước chè chàng thấy một cái ngọt dịu dàng cũng như sự gặp
gỡ của chàng với cô hàng nước hôm nay có một cái buồn nhè nhẹ ở
trong cái vui không nói ra lời được.

Chàng hỏi:

– Thế nào, cô hàng? Độ này ra làm sao? Tôi vào Nam từ dạo ấy

đến giờ, lần này mới lại về chơi Bắc Kỳ là một, lại được gặp cô
hàng, thực lấy làm mừng quá! Cô đã được mấy cháu rồi?

Cám ơn ông, cháu được hai cháu, một trai một gái.

Thế bác giai đâu?

– Bẩm thầy cháu lên cúng ở trên tỉnh vừa về, đương dở bận ở

trong kia.

Chàng lại ngồi uống nước và bảo cô hàng bổ một quả dứa ăn. Ở

phía trong, sau một cái liếp đưa ra những tiếng sè sè, một mùi
thơm theo gió bay đến chỗ chàng ngồi, chàng đoán là người chồng
cô hàng nước đương hút thuốc phiện và chàng đưa mắt nhìn cô ta.
Tự nhiên cô hàng nước thấy ngượng ngùng. Chàng không muốn
ngồi lâu ở đấy, nhưng băn khoăn lắm lắm khi bước lên xe ra về.

– Thôi, cô ngồi bán hàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.