VŨ BẰNG - CÁC TÁC PHẨM MỚI TÌM THẤY - Trang 157

mặt bằng dầu sôi, nhưng đại khái, phần nhiều đều là bịp bợm
cả, cũng như ở xứ ta vậy.

Duy có điều này ta cũng nên biết là: bất cứ ở nước nào cũng

vậy, trong bọn phù thuỷ giả thế nào cũng có phù thuỷ thực, – cái bọn
người có một lòng tin mãnh liệt không bao giờ loè người ta bằng
những chuyện ngông cuồng như thế! Những hạng phù thuỷ thực ở
Ấn Độ khi xét mình đã đến cùng cực của tài nghệ rồi thì tự tử.
Người ta kể chuyện rằng có một người phù thuỷ thực kia xông vào
lửa đỏ ở Najadi và lấy hai cái lưỡi kìm bấm vào cổ cho chết, sau
khi đã đập đầu vào sắt.

Paul Heuzé nói rằng: "Chính thế! Sao lại không tin được có

những người phi phàm như thế?"

Riêng ở nước ta thì tôi thấy rằng bọn phù thuỷ chẳng bao giờ lại

làm như thế cả, nhưng hầu hết chỉ phản người để lấy tiền thôi,
hoặc giở những trò bịp bợm ra cho nhiều để loè nạt những người mê
tín.

Cho nên nhiều khi chính những người mê tín chưa bị "hỏng

thần kinh" thì chính họ, họ đã bị toi rồi, toi cả thần kinh mà toi cả
tính mệnh nữa như những bằng cớ chắc chắn mà tôi tạm trích một
ít ở trên những báo hàng ngày ở đây:

– Ở Ninh Bình, Phạm Thị Năng, 22 tuổi quán làng Cung Quế,

tổng Thanh Quyết huyện Gia Viễn vốn có [....]

2

Duyên do cũng chỉ tại quen như mọi lần, vì nhà có điện thờ, nên

bác Nguyễn Trần Trinh sáng hôm ấy lại sắm sửa đồ cúng để làm
lễ. Người đến lễ điện cũng đông. Thế rồi trước đèn nến sáng
choang, hương bay ngào ngạt, bên tai cung văn giọng hát véo von, bác
Trinh lên hết giá đồng nọ lại đến giá đồng kia không sao, không
ngờ đến giá cuối cùng phải thắt cổ, vì nút dây bác thít mạnh quá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.