VŨ BẰNG - CÁC TÁC PHẨM MỚI TÌM THẤY - Trang 164

sau ba tháng trời đi lại, cô thì thuê mật thám đi dò mà cậu thì đem
hết sức ra bưng bít, cô cậu mê nhau và chính tôi, tôi bày kế cho chị
mắc vào trong lưới tình. Còn ba hôm nữa thì cưới. Chị ngã ngửa ra vì
biết là cậu nghèo rớt mùng tơi, nhưng biết làm sao? Con chim khôn
đã mắc phải lưới hồng...
Chị đành nuốt bồ hòn làm ngọt và tòi
tiền ra để sắm tất cả... giường nệm, chăn màn, tủ áo, sà lù, – à
quên sà-lông, – cho anh chàng...

Những cuộc phối hợp như thế, có sự lừa lọc, bịp bợm nhau tự

buổi sơ đầu, cố nhiên không bền chặt. Chú rể về khảo của vợ
không được nhất định không ra Đốc lý làm phép cưới. Và sau
những trận đánh nhau chửi nhau đến mấy đời, hai anh chị bỏ nhau
và... chửi tôi – tôi, mụ mối – không biết bao nhiêu mà kể và còn
doạ đánh là khác nữa! Ấy là tôi nghe đồn thế, chứ chửi thế, doạ
nữa tôi cũng chẳng cần. Tôi như một nhà triết học, thưa ông ạ, bởi
vì đi làm mối mình phải can đảm hứng lấy tất cả sự vinh và sự
nhục như các nghề khác vậy.

Tôi hỏi:

– Bà nói phải. Nghề nào cũng có nhục thì mới có được vinh. Thế

nhưng mà nghề làm mối thì tôi chắc có nhiều vinh lắm? – Sợ
nói thế làm cho bà ký Tám Mái hiểu lầm chăng, tôi phải nói thêm
rằng: – Phải, những lúc thành vợ thành chồng, người ta kính phục
bà mối lắm. Một lời bà mối nói, có thể làm gió làm mưa được! Bà
ký Tám Mái cười gằn:

– Nói thế cũng không phải là nói ngoa đâu, ông ạ. Vinh cũng có

chứ chẳng phải không. Riêng tôi thì cái đoạn đời làm mối đáng kể
nhất của tôi, vinh nhất của tôi, có lẽ là hồi tôi làm mối cho hai
con ma lấy nhau ở Hải Phòng. Trước khi kể lại chuyện này, tôi xin
nói để ông biết tôi không phải là người đàn bà An Nam hoàn toàn.
Tôi là Khách Minh hương đấy. Vì vậy nên tôi vẫn đi lại ở nhà ông C.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.