VŨ BẰNG - CÁC TÁC PHẨM MỚI TÌM THẤY - Trang 243

ra đấy, vậy mà mày lại dám giữ lấy ba, chỉ giả có hai thôi? Vậy ra ý
mày nhất định không muốn cho đứa trẻ kia được sống?

Nước mắt con ma cà-rồng bỗng chan hoà ra, nó nghẹn ngào một

lát lâu rồi mới run sợ đáp rằng: "Bẩm lạy quan lớn, chúng con
không dám giấu. Xin quan lớn tha tội chết cho con, con mới dám
nói, thực quả ba hòn máu này không phải là của đứa con mụ N.T.K,
nhưng là của một người đàn bà khác trong châu bị chúng con hút
máu nhưng vì quá yếu sức nên đã chết từ hơn một tuần lễ nay".
Nói đoạn, con ma cà-rồng rập đầu lạy ông quản đạo.

Nghĩ một lát, ông quản đạo hỏi rằng: "Thế bây giờ, nghe tao hỏi!

Mày trả máu đứa trẻ đó, nhưng mày bảo phải làm thế cho nó hồi lại
được?" – "Bẩm quan lớn, không khó khăn gì cả. Quan lớn cứ cho
mang đứa trẻ lại đây. Trước mặt chúng con, quan cho đứa trẻ đó
nuốt mấy hòn máu này, nó tất sẽ hồi lại và chẳng bao lâu sẽ bình
phục như thường vậy".

Y theo lời của con ma cà-rồng nói, N.T.K. lập tức chạy về ẵm con

đến, thì lạ thực, đứa trẻ không tỏ vẻ kinh hãi gì cả, nuốt luôn hai
hòn máu.

Vài hôm sau, trong xóm nhao lên kháo nhau rằng đứa trẻ ấy ăn

lại bữa và đã đi lại được như thường vậy.

Ông quản C.V.O. nói chuyện với tôi về ma cà-rồng mãi đến lúc

lên đèn mới thôi.

Đây là một "chuyện đã sống" xảy ra ở làng Mường Q.M.:

cả mâm thịt tự nhiên xám xịt lại vì một con ma cà-rồng bay
qua!

Xin thú thực với độc giả, câu chuyện của ông quản đạo C.V.O. đã

có lúc làm tôi rợn người. Chép lại câu chuyện trả máu, tôi hãy còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.