VŨ BẰNG - CÁC TÁC PHẨM MỚI TÌM THẤY - Trang 310

Hỏi: "Sao ra sự lạ lùng?"

"Bà" càng nức nở nói không ra lời.

Một người nào vô tình bước vào nhà lúc ấy thấy bà trợn mắt sùi

bọt mép, giá cả người đi như thế, chắc sẽ cho rằng bà lên chứng
động kinh hay là ít ra cũng tưởng bà hoá dại. Nào có ai biết đâu
rằng bao nhiêu sức khoẻ, máu nóng và chí quả quyết tiềm tàng
trong người bà lúc ấy đương tụ lại cả ở hai tay, nếu lúc ấy ông Cửu
dẫn về thì chắc chắn hai cái tay ấy sẽ bóp cổ ông Cửu lè lưỡi kỳ
cho đến chết. Bà hú ba hồn bảy vía ông ở đâu thì nóng lòng sốt
ruột mà về, bà cầu trời khấn phật "kéo cẳng lôi chân" ông lại, thì
này ồ lạ! lời khấn khứa ấy, chỉ nửa giờ sau, có công hiệu tức thì: bà
vừa vặn nhỏ ngọn đèn xuống thì có tiếng chạm ở bên ngoài. Bà
"phóng" hai con mắt "hổ cái" ra nhìn thì ở bên ngoài cửa sổ, một cái
bóng đen hiện ra như một cơn ác mộng. Bà nhịn thở ngồi định thần
nhìn mãi thì đích quả không còn sai nữa: cái tên trèo tường khốn
nạn đó là chồng bà vậy.

Bao nhiêu sự tức bực chất chứa ở trong mề gan lòng phổi bà,

bao nhiêu sự oán hờn, bao nhiêu sự khổ sở "bị hãm" bị "bí tắc" lúc
này tự nhiên được "phì ra" một cách "can đảm", "tự do" và "hỗn
xược". Bà hét lên một tiếng: Thằng đểu! Và cái tiếng "thằng đểu"
ấy làm rung cả nhà cả cửa lên. Cố nhiên là ông Cửu – vì người trèo
cửa sổ chính là ông Cửu thực, – run lên bần bật. Ông run rẩy và ông
buột tay ra, ông ngã ngửa ra không khí và đúng như trẻ con trồng
cây chuối ngược, cái đầu đi trước, hai chân đi sau, ông rơi đánh
bõm vào trong một cái bể nước lớn ở ngay bên cửa sổ.

– Ai? ai? ai ngã đấy? – Cả nhà nhao nhao lên hỏi! Đến đây, tôi

xin ngứt lại một lát mà báo cho các bạn một tin buồn: câu chuyện
này xảy ra không phải mới đây đâu, nhưng đã khá lâu vậy. Thế nghĩa
là không phải về mùa nực nhưng lại về mùa rét. Mà cái đêm hôm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.