VŨ BẰNG - CÁC TÁC PHẨM MỚI TÌM THẤY - Trang 317

những ông sợ vợ như kiểu này, mà thí dụ "cừ" nhất là chuyện Phải
tay ông thì!...

Có một anh sợ vợ, trời mưa không kịp cất quần của vợ phơi ở

ngoài sân. Vợ về mắng cho một trận và đánh không tiếc tay, anh
ta sang than thở với bạn bên hàng xóm. Ông hàng xóm vuốt bộ râu
quặp khinh bỉ bạn: "Chao ôi! sao mà bác xoàng thế. Để như thế,
đàn bà nó khinh mình! Chẳng phải tay tôi chứ... nếu phải tay tôi
thì..." Ông đương tìm một ý nghĩ hăng để nói thì bất thần vợ ông ở
đâu tiến lại gần mà rít lên. – Phải tay tôi thì tôi làm gì? – ... Thì tôi
cất quần của vợ trước khi trời mưa chứ còn làm sao nữa?

Lại một chuyện khác. Một ông sợ vợ than phiền với bạn rằng vợ

mình hay ghen. "Tôi khổ lắm, bác ạ. Hễ tôi động đi đâu thì mặt nó sa
sầm, và to bành bạnh ra như hổ phù. Trông mặt nó những lúc ấy
thực là giống mặt... mặt... mặt..." – Bà vợ lúc ấy vừa đi chợ về,
quăng rổ xuống đất hỏi luôn: "... mặt... giống mặt gì?" – "Giống
mặt... trời chứ còn mặt gì nữa, khéo hỏi lôi thôi lắm!"

Cái ông "hai vợ có lẻ" tôi nói ở trên kia có lẽ không đủ tài tình để

nghĩ một câu nói có duyên nịnh vợ như kiểu hai ông trong truyện
tiếu lâm nhưng không kém hai ông ấy về môn khoác lác.

Ông sợ vợ có thể liệt vào hạng nhất. Nhưng sang chơi bạn ở láng

giềng, ông cứ nhất định rằng ông không sợ; trái lại, ông lại còn
cười những ông râu quặp, những ông bị vợ đánh là khác nữa.

Xảy một hôm, hai vợ chồng ông láng giềng sang chơi thì, tai hại

thay, lại vừa vào lúc ông nói khoác của chúng ta bị vợ sửa cho một
trận và buộc vào cái chân chõng như một tên tù binh vậy.

Trót đã nói khoác lác nhiều rồi mà bây giờ bị vợ đánh đã xấu,

mà bị vợ trói nữa lại càng xấu quá, ông nói khoác thấy lòng công
phẫn nổi lên, ông muốn, dù chết thì chết cũng phải kiếm cách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.