năm mưa nhiều, nạn lụt khó lòng mà tránh nổi. Nhiều lần, con
sông Mississippi đã gây nên những cuộc thuỷ hoạ ghê gớm, như năm
1913, lụt hết cả tiểu quốc Ohio (Hiệp chúng quốc là liên bang 48
tiểu quốc), 500 người phải gửi xác trên ngọn ba đào và thiệt hại tới
120 triệu đô-la (ngót 500 triệu bạc ta). Nhưng chưa vụ lụt nào lại tai
hại bằng vụ lụt năm 1927.
Mùa xuân năm đó, ở miền bắc Hiệp chúng quốc, mưa gió thất
thường và nước đá trên các ngọn núi đổ xuống một cách đột nhiên
đến nỗi các mặt sông đều nổi lều bều những đá chưa tan hết.
Cảnh tượng ấy thật chưa bao giờ thấy. Sang đầu tháng ba, mực
nước các sông nhánh của sông Mississippi đã lên khá cao và cứ mỗi
ngày, mỗi tuần lại còn lên cao hơn nữa. Tuy vậy người ta vẫn chưa tin
ở
miền hạ lưu lại có thể lụt được; người ta chắc chắn ở các đê xây
hai bên bờ. Mà những đê này phải nói là một đại công trình của Hiệp
Chúng Quốc. Hai nghìn năm trăm cây số chạy dài hai bên bờ sông
cho mãi đến bể Mễ-tây-cơ, những đê này có chỗ cao tới 10 thước,
ngang 50 phân đúng. Quanh năm hàng ngàn thợ trông nom sửa
chữa, và cứ một quãng lại đặt một cái còi báo hiệu nếu đê bị sạt hay
thẩm lậu. Mỗi tuần lại một ban kỹ sư chuyên môn đi khám xét. Bởi
cần phải săn sóc đê như vậy nên mỗi năm ngân khố phải trích ra tới
vài chục triệu. Và cũng vì săn sóc kỹ lưỡng như vậy nên trong luôn 14
năm, đê đã giữ nổi cho nhân dân khỏi bị lụt. Song đến năm đó, năm
1927, các đê ấy cũng đến lượt vỡ nốt. Không có một công cuộc
kiến thiết nào do tay người làm ra lại có thể thách được cái sức phá
hoại mạnh vô cùng của tạo hoá.
Hôm 16 tháng tư, lần thứ nhất có điện tín báo nước đã tràn khỏi
đê, song những tin tức đều không có vẻ gì là khẩn cấp nên ở Hoa
Thịnh Đốn, người ta vẫn chắc có thể ngăn được tai nạn. Người ta đã
lầm. Mực nước cứ mỗi giờ lại lên vọt, những đê thành vô hiệu, và vụ
lụt người ta cho là vô hại trong có vài ngày đã thành ra một cái quốc