VŨ BẰNG - CÁC TÁC PHẨM MỚI TÌM THẤY - Trang 631

Nói cho đúng thì khuyết điểm này một phần do ở sự thiếu

vốn, không hoàn toàn quy cữu

1

vào tính chểnh mảng, lười biếng

được. Nhưng đó lại là một vấn đề khác, dù là khó, nhưng không
phải là nan giải.

Để đủ tư cách dìu dắt người khác, nghệ sĩ phải cần tự phụng cho

thoả mãn. Thoả mãn trong phạm vi bổn phận về nghệ thuật, việc đó
rất chính đáng, dù một người khó tính cũng không thể chỉ trích được
vào đâu.

Và muốn tự phụng cho thoả mãn, nghệ sĩ cứ việc nghiên cứu tìm

cho ra những thứ thích hợp với công việc của mình để mà dùng.

Trong hai đứa trẻ, một đứa nhặt nhạnh mảnh gỗ mảnh sắt làm

lấy đồ chơi với một đứa đem tiền đi mua đồ chơi ở hiệu, ta vẫn
mến đứa tự chế lấy đồ chơi hơn. Huống chi nghệ sĩ lại ở vào
những trường hợp đặc biệt mà vật liệu dùng hàng ngày không có
không xong. Có tự mình nghiên cứu mà cải cách dần dần mới có
thể mong một ngày kia chế ra được những thứ giấy, phẩm, bút như
ý mình mong muốn.

Đó là về phần riêng nghệ sĩ.

Về việc mở những xưởng con con để chế những thứ đó, là phần

nhà trường, trường Cao đẳng Mỹ thuật. Nếu nhà trường và cả nghệ sĩ
đều lãnh đạm, chỉ đợi bao giờ ở hiệu có giấy, phẩm và bút tốt mới
mua dùng, không thì thôi, thời với tình thế này sự tiến bộ về mỹ
thuật và công nghệ nước nhà, có lẽ sẽ không được nhanh chóng như
nhiều bạn hằng mong ước.

Tuy vậy, nếu nhà trường có hậu ý đặt ra xưởng mới để nghiên

cứu, mà trong nghệ sĩ không ai chịu nhận một phần việc thì cũng chỉ
là phí tiền toi thôi. Vì vậy nghệ sĩ cần phải yêu cầu trước, và cần
phải thành thực yêu nghề, yêu sự cải tạo nghề mình trước tiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.