VŨ BẰNG - CÁC TÁC PHẨM MỚI TÌM THẤY - Trang 99

Mấy hôm nay, về việc cô Trần Thị Cẩn ở Hưng Yên, người ta

bàn tán nhiều điều quá.

Cứ kể thực ra thì chẳng có gì là lạ cả: cô Cẩn nọ lấy một cậu trai

tên là Trần Văn Cổn, hiện đương làm việc ở Hải Phòng. Tưởng là đôi
lứa ở với nhau "phụ xướng phu tuỳ" đến tận lúc bạc đầu, không ngờ
cô Cẩn, đêm hôm tân hôn cứ nằm vuốt bụng thở dài nhớ đến
người tình cũ của cô, và cô khóc, và cô lấy một cái khăn có thêu tên
người tình cũ ra đưa cho chồng mới để "khiêu khích" người đàn ông
ấy, – theo như lời các báo đã đăng. Ấy chỉ vẻn vẹn có thế thôi, một
câu chuyện gia đình mà người ta nói độ ba dòng kể cũng đủ quá rồi,
không ngờ có một vài tờ báo hàng ngày lại tưởng thế là quan trọng
lắm, nêu lên những cái tít lớn và... đăng ảnh cô Cẩn nữa, làm như
một người gớm lắm.

Thứ ba

Như thế, thử hỏi để làm gì? Nếu kể về danh tiếng, tôi tưởng có

Cẩn cũng chưa có danh tiếng bằng bà vợ ông chủ bút báo kia. Mà
đăng như thế bởi vì là tin cần biết? Thì, ví như tin ấy có thực hẳn
thế đi nữa, cái bực phụ huynh cũng không muốn cho con gái biết
làm gì, – ví dụ ngay ông chủ bút nọ có con gái lớn.

Tôi nghe thấy nói ít lâu nay, [...] các báo chí ở đây quay về đạo

đức dần dần. Vì thế, tôi không chịu tin rằng ông chủ bút báo kia
lại cố hại quốc dân, đăng tin ấy để cho phụ nữ ít tuổi trông đó làm
cái gương đi trên đường đời được. Chẳng lẽ ông lại quên rằng mình
đã lớn tiếng công kích tiểu thuyết của Tự Lực văn đoàn là lãng mạn,
là đầu độc? Ông, chẳng lẽ lại quên rằng ông làm báo là để cho đời
đọc, chứ không phải để quảng cáo riêng một cô gái và để cho các bạn
trai biết đến cô gái ấy? Như thế đã hết đâu. Tờ báo nọ lại còn
phỏng vấn xem tại sao cô bỏ chồng... – tôi không nói đến cái giọng
văn ca tụng hay không ca tụng làm gì (và ở bài ấy, đăng rất rành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.