VƯƠNG TRIỀU SỤP ĐỔ - Trang 163

chiếc rìu, lưỡi sáng xanh, như sẵn sàng bổ lên đầu bất kỳ kẻ nào dám chống
lại. Với thân hình như vậy, cai ngục lừng lững tiến vào cửa nhà giam, hỏi:

- Đứa nào gọi?
Nhìn thấy cai ngục, Nhật Lễ hốt hoảng tưởng như tử thần đến lấy mạng,

y líu ríu không nói được tiếng nào.

Cai ngục lại hỏi, giọng trầm sâu như tiếng vọng từ cõi giới xa xăm:
- Đứa nào gọi ta?
Nhật Lễ hơi hoàn hồn, liền lên tiếng:
- Ta đây! Ta gọi ngươi.
- Câm mồm ngay ! Ai cho mi vô lễ vậy - Cai ngục dõng dạc mắng.
Nhật Lễ bực bội quát lại:
- Ngươi không biết ta là ai à? Ta là hoàng đế Đại Việt đây.
Nhật Lễ bị tiếng cười quái đản như tiếng thú gầm của cai ngục làm ngắt

quãng. Vừa ngớt tiếng cười, viên cai ngục giơ chiếc búa dứ dứ trước mặt
Nhật Lễ làm y hú vía, phải lùi lại sau chấn song sắt vài bước. Cai ngục
mắng:

- Đồ ngu như lợn. Mày là thằng điên. Chốn này để nhốt những đứa có

tội - Những thằng tù; không có vua chúa nào ở đây con ạ. Nhớ lấy, không
ông cho ăn vài lưỡi búa.

Nhật Lễ đành chịu thua tên ngu ngốc, làm sao nó có thể hiểu, ta vốn là

vua của nó. Ta mà biết lũ chó đê tiện này từ khi còn ở ngôi cao, chắc ta cho
treo cổ hết. Nhưng tình thế bắt buộc, âu cũng đành. Nhật Lễ hạ mình nói
nhún:

- Giúp ta việc này, ta cho ngươi một quan tiền.
- Cái gì? Một quan hử. Đưa đây rồi tao giúp - Viên cai ngục cười nhăn

nhở.

- Ngươi đến nhà thiếu úy Trần Ngô Lang, gọi y tới đây, ta có việc cần

nói với ông ta. Nếu ngươi dẫn được thiếu úy vào tận đây, ta cho ngươi hai
quan.

- Mi nói láo, một thằng tù mà có những hai quan tiền. Mi có muốn ta

cho ăn vài chiếc cán búa không?

Nhật Lễ liền móc một đĩnh vàng giơ lên cho cai ngục xem, và nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.