VƯƠNG TRIỀU SỤP ĐỔ - Trang 192

- Không ngờ, cháu ở chốn sơn lâm cùng cốc này mà vẫn còn được thúc

phụ đoái tới.

Nắm tay Thúc Ngạc, Nguyên Đán trần tình:
- Phần vì nhớ vương điệt, phần có việc phải lên đây bàn với vương.
- Nếu là việc nước, việc trọng yếu sao thúc phụ không về kinh bàn với

phụ vương cháu. Thúc Ngạc hơi ngỡ ngàng vì được Nguyên Đán coi trọng.

Thúc Ngạc rước Nguyên Đán vào dinh, chủ khách phân ngôi. Ngạc kính

cẩn thưa:

- Bẩm chú, cháu đang lo sợ không biết có điều gì phạm tội mà chú phải

trèo đèo lội suối tới đây dạy bảo.

Trần Nguyên Đán cười ngất, ông nói giọng khôi hài:
- Ta với quan ông hàm đều là tư đồ, chức đều là hiệp trấn như nhau cả,

đều phụng mệnh quân vương cả, sao quan ông lại hỏi ta như vậy?

Thúc Ngạc tái mặt quỳ lạy:
- Kìa chú, sao chú lại coi cháu như người dưng vậy?
Trần Nguyên Đán vỗ về:
- Quả thực ta có lòng quý trọng vương từ lâu, nay có dịp, ta ghé thăm.

Vả cũng có một việc quan yếu, ta muốn bàn với vương. Nhưng trước hết, ta
muốn biết sức quân trấn Thái Nguyên của cháu thế nào?

Vương Ngạc cứ sự thực kể hết lại với Nguyên Đán. Sau khi nghe xong,

Nguyên Đán buồn lắm. ông nói:

- Trước đây, ta ngỡ chỉ có trấn Quảng Oai sức quân mới suy tàn vậy.

Nay xem trấn Thái Nguyên của vương điệt cũng không hơn gì. Suy ra sức
quân cả nước, ta lo lắm. Vạn nhất nếu có giặc ngoài xâm lấn bờ cõi, lấy gì
chống lại. Ta đến thăm vương chính vì việc này.

- Dạ thưa chú, cháu đang bắt tay vào chỉnh bị quân ngũ.
Nguyên Đán lại cười, ông nói như chẳng phải việc quan trọng:
- Phép làm tướng, chắc là không thể làm khác được. Nhưng ta muốn hỏi

vương, xem có cách nào nâng sức quân cả nước lên không? Tức là bất cứ
một đội quân nào, từ quân cấm vệ, quân tứ sương, quân các trấn, lộ, quân
của các vương hầu, tôn thất đều được nhất loạt chỉnh bị như vương đang
làm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.