VƯƠNG TRIỀU SỤP ĐỔ - Trang 304

Đạo nho có một điều mà ông cho là bất như ý. Tức là, một mặt dạy cho

người ta phải nắm lấy thời cơ biến dịch; mặt khác lại buộc người ta hết sức
chặt chẽ vào vô số những điều bất biến. Hóa nên, Quý Ly cho rằng muốn
cải hóa xã hội, phải trước hết cải hóa giáo dục. Và tiếp đó là đào tạo nhân
tài, sử dụng nhân tài. Vì vậy, việc đầu tiên của ông trên con đường vạn dặm
này phải tự soạn sách, để dẫn dắt lớp nho sinh và nho sĩ vào đời.

Nhưng ở đời, đâu phải cứ có cái tâm tết là mọi việc không bị cản trở. Ví

như trong khi ông đang soạn sách "Minh Đạo", thì ở triều đình người ta bỏ
ghế của ông đi, toan làm nhục ông. Và biết đâu chẳng còn có mưu toan vứt
ông ra lề đường, hoặc bêu đầu ông ngoài cửa khuyết. Vì vậy ông phải lo
liệu trước. Việc này ông đã giao cho Phạm Cự Luận. Và cũng chỉ có Phạm
Cự Luận mới đủ tài trí đảm đương. Tức là từ trong cung vua tới các dinh
phủ đều có tay chân thân tín. Nếu nơi nào không đưa được người của ông
vào, thì phải biến những người sẵn có tại đấy thành người của ông. Bởi thế,
chỉ cần nhà vua ho một tiếng, tướng quốc cười một tiếng ở bất cứ nơi nào
đều có thể đến tai ông.

Gần đây ông có nghe đồn dậy khắp nơi, rằng có một tướng trẻ măng

mới 18 tuổi, đã lập đội tinh binh chuyên nghề đánh thủy. Lại nghe nói vị
tiểu tướng quân này nuôi chí lấy đầu Chế Bồng Nga, và đã có sớ về xin
triều đình thu dụng vào trong quân. Quả như lời đồn, cách đây hai ngày bên
phủ thái úy mới chuyển cho ông sớ thỉnh cầu của Trần Khát Chân, cháu bốn
đời của Bảo Nghĩa vương Trần Bình Trọng. Ông đã cử Nguyễn Đa Phương
về tận nơi thu dụng. Quý Ly rất đỗi vui mừng, nếu như lại hưng lên được
cái khí thế đánh giặc của thời Trùng hưng, thì lo gì đám giặc cỏ Chế Bồng
Nga.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.