VƯƠNG TRIỀU SỤP ĐỔ - Trang 60

"Thế là rõ rồi - Trần Khắc Chấn tự nghĩ - Bá phụ đã chán thời thế muốn

về ẩn dật mất rồi".

Bỗng chàng cười vang, nói:
- Trình bá phụ, ông Đào Tiềm trồng những ba mẫu kim cúc kia, bá phụ

mới trồng có ba sào còn ít quá đấy ạ.

( Đào Tiềm, hiệu là Đào Uyên Minh, một cao sĩ đời Tấn (Trung Hoa cổ

đại) chán ghét thời thế, từ quan về ở ẩn. Ông trồng ba mẫu kim cúc để cất
rượu thết bạn bè.)

Trần Nguyên Đán đứng xốc dậy như thế hổ vồ mồi. Ông ôm lấy hai vai

Trần Khắc Chấn mà lắc:

- Cháu hiểu hết cả gan ruột ta rồi. Cháu thông tuệ lắm. Đã thế, ta chỉ nói

với cháu về cái chí muốn đi ở ẩn của ta, cùng các thứ cỏ cây hoa lá trong
trang ấp thôi, chứ không nói chuyện thời thế, nghe chưa?

Trần Khắc Chấn mỉm cười, đáp:
- Thưa vâng ạ.
- Nào cháu uống đi, Trần Nguyên Đán giục. Uống rồi ta dẫn cháu đi

xem vườn cúc. À, mà ta mới trồng được giống hồng Bảo Lâm quý lắm.
Năm ngoái đã bói được ít quả. Lại mấy khóm bạch trà, và có dễ đến vài
trăm cây quất, giống lấy từ Thiên Trường về. Ứớc gì tết cháu ghé đây mà
xem hoa trái, cây cảnh của ta. Nếu được xem đúng độ, đúng mùa của nó,
thời đến chí trượng phu như cháu cũng muốn đi ở ẩn kia? - Nguyên Đán lại
cười sảng khoái. ông tiếp - Gọi là ẩn thôi, chớ ta phải làm việc tối ngày với
đám gia nô đấy. Mà ta cũng đã từ quan đâu.

- Thưa bá phụ, lại còn việc đọc sách nữa chứ ạ.
- À, đúng. Đúng, ta đọc đến mải mê. Đọc đủ thứ.
- Thưa bá phụ, nếu bỏ cái thú làm bạn với thiên nhiên, cây cảnh và đọc

sách, cháu chắc chắn là ít người ở ẩn được lắm.

- Ờ, ờ… cháu nói đúng. Nhưng sao ta càng đọc sách càng thấy đầu óc

trống rỗng.

- Dạ, thưa bá phụ, thế thì những thứ đó tự thân chẳng có ý nghĩa gì. Mà

nó chỉ trở nên quan yếu đối với các bậc ưu thời mẫn thế, chán đường công
danh, chán thế tục đi cầu tìm cái sự nhàn thôi có phải không ạ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.