XÁC CHẾT DƯỚI NƯỚC - Trang 148

quanh vùng này và hiếm khi nào thấy hàng tồn kho. - Những hồi tưởng xưa
cũ xoa dịu tâm hồn bà và tôi tuyệt nhiên không muốn xen vào. - Tối hôm ấy
tôi tham dự một bữa tiệc ở Câu lạc bộ Dịch vụ Sĩ quan tại khách sạn
Jefferson. Arthur là đội trưởng một đơn vị thuộc quân đội có tên là
Richmond Grays, và ông ấy biết khiêu vũ. Ông ấy khiêu vũ như thể âm
nhạc là không khí ngấm vào từng tế bào. Ngay lúc đó tôi đã chú ý đến ông
ấy. Ánh mắt chạm nhau, chỉ một lần duy nhất, và sau đó biết rằng cả hai
không thể xa nhau.

Bà nhìn xuống lò sưởi và ngọn lửa kêu tanh tách như thể có điều quan

trọng muốn nói.

- Tất nhiên, đó chỉ là một phần của vấn đề. Tôi và Arthur chưa bao giờ

thôi si mê nhau và tôi còn nghĩ đôi khi các con trai tôi cảm thấy như chúng
trở thành kẻ cản trở chúng tôi vậy. - Bà nhìn thẳng vào tôi. - Tôi còn chưa
mời cô chén trà hay chút gì đó mạnh hơn nhỉ.

- Cảm ơn bà. Không sao đâu. Ted có gần gũi với anh trai không?

- Tôi đã đưa cho cảnh sát số điện thoại của Jeff. Tên anh ta là gì nhỉ?

Martino hay gì gì đó. Anh ta khá là thô lỗ. Chị có nghĩ rằng một chút rượu
Goldschlager của Ý sẽ rất tuyệt trong một đêm như thế này?

- Thôi, cảm ơn bà.

- Tôi biết loại rượu này là do Ted đấy. - Giọng bà lạc đi khi nước mắt

lại trào ra. - Nó nhìn thấy loại rượu này khi đi trượt tuyết ở khu phía Tây và
mua một chai về. Nếm một ngụm vào cứ cảm thấy như có ngọn lửa êm dịu
với chút vị quế. Nó nói thế khi tặng cho tôi chai rượu. Nó luôn mang đến
cho tôi những thứ linh tinh như vậy.

- Cậu ấy có bao giờ mang sâmpanh đến cho bà không?

Bà khẽ sịt mũi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.