XÁC CHẾT DƯỚI NƯỚC - Trang 185

Sau đó là im lặng.

- Ôi, Chúa ơi! - Tôi dựa vào quầy và nhắm nghiền mắt lại. - Ôi lạy

Chúa tôi, có chuyện gì xảy ra vậy?

- Xem nào, tôi nghĩ tốt nhất là cô nên đến đây ngay.

- Anh đang ở đâu?

- Sugar Bottom, chỗ đường tàu cũ ấy. Chiếc xe hơi của cô giờ đã trở

thành chướng ngại vật ở công viên Libby Hill rồi.

Tôi không hỏi thêm câu gì, chỉ bảo Lucy rằng tôi phải đi ngay bây giờ

và có thể sẽ về rất muộn. Tôi chộp lấy túi đồ y tế và khẩu súng lục bởi vì đã
quá quen với đám lưu manh lúc nào cũng vạ vật dưới đường hầm rồi, và tôi
không hiểu nổi điều gì đã dụ Danny vào tận trong ấy. Danny và cậu bạn lẽ
ra phải lái chiếc xe của tôi và Lucy đến văn phòng, ở đó sẽ có người nhận
xe ở cửa hậu và đưa họ ra bến xe buýt. Chắc chắn khu Churchill Hill cũng
không xa văn phòng là mấy, nhưng tôi không thể tưởng tượng được là
Danny lại lái chiếc Mercedes của tôi đi bất kỳ chỗ nào khác ngoài cái nơi
tôi bảo cậu bé đưa đến. Cậu ta cũng đâu phải kiểu người lạm dụng lòng tin
của tôi đâu.

Tôi lái xe vội vã dọc theo đường West Cary, qua những công trình xây

gạch khổng lồ lợp mái đồng và ngói ác đoa, lối vào bị chặn bởi những cánh
cổng sắt đen chạm trổ cao lừng lững. Việc dạo chơi trong khu vực sang
trọng nhất thành phố này bằng một chiếc xe nhà xác có vẻ hết sức phi lý
trong khi một nhân viên của tôi đang nằm chết ở đó. Tôi còn bị dằn vặt vì
đã để Lucy ở nhà một mình thêm lần nữa. Tôi cũng không thể nhớ được là
mình đã bật hệ thống báo động hay chưa. Tay tôi run lên và tôi ước gì lúc
này mình được một điếu thuốc.

Công viên Libby Hill nằm trên một trong bảy quả đồi của thành phố

Richmond, giá bất động sản khu vực này luôn ở mức cao nhất. Những dãy
nhà cũ kỹ kiểu Hy Lạp thời Phục Hưng đã được gìn giữ một cách xuất sắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.