XÁC CHẾT DƯỚI NƯỚC - Trang 205

chết dần chết mòn hay sao. Tôi đã quá mệt mỏi vì những người đang ngắc
ngoải rồi.

Khi chúng tôi đã về đến chỗ để xe, anh quay sang nhìn tôi, cố gắng tìm

kiếm những điều mà có thể là tôi đang muốn giấu.

- Cô ổn chứ?

- Anh nghĩ gì vậy? Danny đã từng làm việc cho tôi. - Tay tôi run lên và

lóng ngóng với chùm chìa khóa. - Thằng bé rất tốt bụng và ngoan ngoãn.
Nó cũng luôn cố gắng làm những điều đúng đắn. Nó mang xe từ Virginia
Beach đến đây cho tôi vì tôi đã bảo nó thế và giờ thì nó bị bắn vào đầu. Anh
nghĩ tôi cảm thấy cái quái gì chứ?

- Tôi nghĩ cô đang day dứt cho rằng đây là lỗi của mình.

- Đúng là như thế thật

Chúng tôi đứng trong bóng tối, mặt đối mặt.

- Không, không phải thế đâu. - Anh nói. - Đó là lỗi của thằng con

hoang đã bấm cò súng. Cô chẳng có cách nào can thiệp vào việc đó được.
Nhưng nếu là tôi thì tôi cũng sẽ cảm thấy như vậy.

- Lạy Chúa tôi. - Tôi đột ngột thốt lên.

- Cái gì vậy? - Anh cảnh giác và nhìn quanh như thể tôi vừa phát hiện

ra thứ gì đó.

- Cái túi đựng đồ ăn của thằng bé. Nó đâu rồi? Không có trong chiếc

Mercedes của tôi. Tôi không nhìn thấy thứ gì tương tự thế. Thậm chí không
một mẩu giấy gói kẹo nữa.

- Ừ, cô nói đúng, và tôi cũng không thấy cái túi ở quanh chỗ để xe của

cô. Trên cái xác hay khắp hiện trường đều không có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.