XÁC CHẾT DƯỚI NƯỚC - Trang 41

đẩy nó lại gần chiếc thuyền rồi giúp các nhân viên cứu hộ kéo lên trong khi
nước nhỏ giọt khắp mọi nơi.

- Chúng ta cần phải tháo mặt nạ của cậu ta ra. - Tôi nói và ra hiệu cho

các nhân viên cứu hộ.

Họ có vẻ lúng túng và thấy rõ là máy biến năng để đâu chứ không ở

chỗ họ. Chẳng ai nghe thấy chúng tôi nói gì cả.

- Chị phải gỡ mặt nạ ra? - Một nhân viên cứu hộ vừa hét to vừa tiến về

phía tôi để định giúp tôi tháo mặt nạ.

Tôi xua tay lắc đầu. Tay túm lấy mạn tàu, tôi rướn hết sức đu lên để

với được tay vào trong lồng. Tôi kéo mặt nạ của cái xác ra, dốc hết nước và
đặt nó xuống cạnh cái đầu còn đang trùm mũ lặn với những món tóc dài ướt
sũng tuột ra ngoài. Rõ ràng là tôi có biết cậu ta, cho dù mắt cậu ta đã thâm
quầng mọng nước. Tôi biết cái mũi cao, bộ râu sẫm màu bao quanh cặp môi
dày này. Tôi đã nhận ra cậu phóng viên luôn rất tử tế với tôi.

- Ổn rồi chứ? - Một nhân viên cứu hộ nhún vai.

Tôi phác một cử chỉ rằng mọi sự tốt rồi cho dù tôi có thể nói rằng họ

chẳng hiểu gì về cái điều quan trọng mà tôi vừa làm. Lý do của tôi có tính
chất cá nhân, vì càng để lâu chiếc mặt nạ ép vào da sẽ càng gây mất tính
đàn hồi và khiến nhân dạng méo mó đi. Điều này không phải là mối quan
tâm hàng đầu đối với các điều tra viên hay nhân viên cấp cứu, nhưng sẽ có
ý nghĩa đối với những người thân muốn ngắm khuôn mặt của Ted Eddings
lần cuối cùng.

- Mọi người có nghe được không? - Tôi hỏi Ki Soo và Jerod khi chúng

tôi đang bập bềnh trên mặt nước.

- Nghe rất rõ. Chị muốn làm gì với đám đường ống này? - Jerod hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.