XIN HÃY ÔM EM - Trang 1159

"Rau cải trắng, hôm nay cô bắt cóc cháu qua đây là có lời muốn hỏi

cháu!" Hoắc Dung ngừng một chút rồi cất giọng lười biếng: "Sao? Sao cô
lại nghe nói cháu đá cháu trai của cô hả? Còn không chỉ một lần mà là hai
lần? Rốt cuộc Hoắc tổng nhà cô có điểm nào cháu chưa ưng ý? Nói ra đôi
ba khuyết điểm xem nào, để cô coi!"

"..." Lâm Uyển Bạch mím môi lại.

Hoắc Dung đột nhiên trở nên sắc sảo, cười ngoài miệng không cười

trong lòng: "Sao không nói gì? Có tin một đá là cô cho cháu bay ra ngoài
cửa sổ không?"

Nghĩ tới cơn khủng hoảng khi bị đưa lên tầng thượng, Lâm Uyển Bạch

sợ hãi nhún vai lại.

"Cô à, cô đừng dọa cô ấy nữa." Hoắc Trường Uyên nhíu mày.

"Xót à?" Hoắc Dung đùa giỡn hỏi.

Hoắc Trường Uyên im lặng.

Bàn tay đặt trên đầu gối của Lâm Uyển Bạch nhẹ nhàng nắm chặt lại.

Hoắc Dung nhìn anh rồi lại nhìn cô, phì cười thành tiếng, sau đó lại thở

dài: "Thằng cháu trai của cô có điểm nào không tốt? Cho dù nó không phải
loại thanh tao lịch thiệp thì cũng đàn ông ngời ngời! Muốn diện mạo có
diện mạo, muốn vóc dáng có vóc dáng, muốn năng lực có năng lực... À, có
thể tính tình hơi tệ một chút! Nhưng điểm này cũng không thể coi là
khuyết điểm gì, ai mà không có chút thiếu sót trong tính cách chứ, phải
không?"

"..." Lâm Uyển Bạch nuốt nước bọt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.