XIN HÃY ÔM EM - Trang 1178

gặp cô! Chúng cháu muốn về quê thả lỏng dịp cuối tuần, biết Uyển Bạch
có người thân ở đây nên tiện đường qua thăm nom ạ!"

Nói rồi, bà ra hiệu cho Tần Tư Niên. Anh ấy kéo vali hành lý vào, mở

ra, bên trong toàn là đồ bổ.

Anh ấy đổ ra ngoài, chỗ đó sắp chất thành một ngọn núi nhỏ rồi. Hoắc

Dung khoác tay bà ngoại: "Cháu nghe tiểu cầm thú... À, chính là bác sỹ
Tần đây nói tim của cô không khỏe, những đồ tẩm bổ này đều rất có lợi
cho tim mạch ạ!"

Lâm Uyển Bạch nhìn Hoắc Dung nhiệt tình ngồi bên cạnh bà ngoại,

nhất thời không thể nói xen vào.

Bên cạnh có một cái bóng ập xuống. Cô ngước mắt lên, Hoắc Trường

Uyên nhìn xuống trong một khoảng cách gần: "Em nói với bà ngoại rồi?"

"Ừm..." Lâm Uyển Bạch mím môi.

Nếp nhăn trên trán Hoắc Trường Uyên càng đậm thêm một chút.

Chỉ trong một thời gian rất ngắn, Hoắc Dung đã thân thiết với bà ngoại.

Nguyên nhân chủ yếu là vì hồi Lâm Uyển Bạch còn rất nhỏ, bà ngoại đã
phải "người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh", tiễn đưa con gái của mình. Nếu mẹ
còn sống thì giờ cũng tầm tuổi Hoắc Dung, thế nên khi thấy một người
tươi cười ngồi bên cạnh mình nói chuyện, bà không khỏi cảm thấy thân
thiết.

Hoắc Dung đệm lời đã kha khá, bèn lên tiếng vào lúc thích hợp: "Cô à,

chúng cháu định tìm một nơi rộng rãi để làm bữa thịt nướng ngoài trời, để
Uyển Bạch ăn cùng chúng cháu được không ạ?"

"Được, đi đi!" Bà ngoại vui vẻ đồng ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.