XIN HÃY ÔM EM - Trang 1216

Nhưng vì sao cô lại cảm thấy mình mới là người bị hành hạ vậy...

Một lúc lâu sau, Hoắc Trường Uyên mới lại lên tiếng: "Nếu anh muốn,

chúng ta có thể làm bạn, đây là lời em từng nói phải không?"

"Phải..." Trái tim Lâm Uyển Bạch thắt lại.

"Ngày mai tan làm, nấu thêm cho anh bát mỳ nữa đưa ra."

"Em..." Cô muốn từ chối.

"Nói là bạn cơ mà? Anh bị thương nằm viện, em mang mỳ cho anh thì

làm sao?" Ở đầu kia, Hoắc Trường Uyên ngắt lời cô, rồi nghiến răng uy
hiếp: "Lâm Uyển Bạch, ngày mai anh đợi em, không mang đến anh sẽ nhịn
đói luôn!"

Nói xong, anh thẳng thừng ngắt máy.

...

Hôm sau, tan làm xong Lâm Uyển Bạch về tới nhà, vẫn nấu mỳ.

Cô bỏ vào trong hộp giữ nhiệt, còn đặc biệt trộn một ít dưa muối, đều

khá dễ ăn.

Sau khi tới bệnh viện, cô vốn định giống như tói qua, tới khoa Tim

mạch tìm Tần Tư Niên. Nhưng khi cô đến thì y tá nói bác sỹ Tần có một ca
mổ, hơn nữa vừa vào xong, phải ha ba tiếng nữa mới kết thúc.

Lâm Uyển Bạch đành phải tự cầm hộp tới khoa Xương.

Lúc gõ cửa, cô hơi thấp thỏm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.