XIN HÃY ÔM EM - Trang 1269

Cô tròn mắt nhìn về phía Giang Phóng, không dám chớp mắt, căng

thẳng nhìn chằm chằm miệng anh ấy, không thể tin đây là sự thật.

"Vâng!" Cuối cùng Giang Phóng gật đầu.

"Trợ lý Giang, anh nói thật sao?" Lâm Uyển Bạch khẽ kêu lên.

Giang Phóng gật đầu, hơi ngập ngừng giải thích: "Vâng, cô Lâm, Hoắc

tổng đã không còn ở Hoắc Thị nữa. Là do đích thân chủ tịch Hoắc triệu tập
Đại hội cổ đông và ra lệnh này!"

Từ tòa nhà lớn đi ra, bên ngoài gió thu mát rượi. Không biết có phải vì

ánh nắng chan hòa hay không mà Lâm Uyển Bạch bỗng thấy choáng váng.

Trong mơ hồ, cô vẫn đang cố tiêu hóa chuyện này. Cô vô thức lục tìm

ba chữ "Hoắc Trường Uyên" trong di động, khi gọi qua thì lại có giọng nữ
hệ thống báo tắt máy. Cô ngẩng đầu nhìn mặt trời, bỗng cảm thấy rất mơ
hồ, cũng rất hoảng loạn.

Đúng lúc này chuông di động vang lên, Hoắc Dung là người gọi tới.

"Rau cải trắng, cháu đang làm gì? Trưa nay đi ăn cơm không?"

Một loạt những nghi vấn trong lòng đang cần tìm đáp án, Lâm Uyển

Bạch không buồn suy nghĩ, gật đầu: "Vâng! Cô ơi, cháu sẽ qua tìm cô!"

...

Tại nhà hàng, bên trong có rất nhiều nhân viên văn phòng.

Lâm Uyển Bạch đẩy cửa đi vào, nhanh chóng tìm thấy vị trí của Hoắc

Dung, cô rảo bước tiến tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.