XIN HÃY ÔM EM - Trang 1335

"Rau cải trắng, thứ Hai cháu cứ quay về làm việc đúng giờ là được!"

Hoắc Dung không nhịn được cười, rồi lại nhìn sang cháu trai của mình:
"Ba ngày này, cộng thêm cuối tuần, kiểu gì cũng đủ cho hai đứa triền miên
quấn quýt tới chân trời góc bể chứ hả? Kiềm chế một chút đi, tháng ngày
sau này còn dài đó!"

Câu cuối cùng như có ý ám chỉ, Lâm Uyển Bạch nghe hiểu, cúi gằm

mặt xuống.

Hoắc Dung dặn dò xong đôi ba câu liền đi về phía chiếc BMW. Hoắc

Trường Uyên đích thân ra mở cửa xe cho bà.

Trong ánh nắng đầu đông, chiếc BMW lao vút đi.

Lâm Uyển Bạch bỗng nhiên như bừng tỉnh ngộ, hình như người thật sự

bị cho vào tròng là mình...

Buổi chiều Hoắc Trường Uyên quay về công ty, còn cô về nhà đợi anh.

Có vẻ còn rất nhiều việc cần phải giải quyết, đến tận khi trời tối hẳn, bên
ngoài cánh cửa chống trộm bỗng có tiếng gõ cửa vang lên.

Lâm Uyển Bạch chạy ra mở cửa, nhìn thấy anh cầm chìa khóa đứng ở

ngoài.

Cô ngạc nhiên: "Anh có chìa khóa sao không mở cửa?"

"Đợi em mở!" Hoắc Trường Uyên nhướng mày.

Lâm Uyển Bạch không biết nên khóc hay cười càng không hiểu được

logic của anh.

Hoắc Trường Uyên nhìn theo bóng cô vội vã chạy vào bếp, anh thay

dép, cởi áo khoác vắt lên giá đồng thời bỏ bộ chìa khóa trong tay xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.