XIN HÃY ÔM EM - Trang 1360

"..." Lâm Uyển Bạch bặm môi, thầm mắng anh bằng một loạt thành ngữ

loạn cào cào trong lòng.

Cảm giác bí bách khó đỡ, cô không muốn ở đây nữa bèn quay người đi

ra ngoài nhưng bị anh giữ cổ tay lại.

"Thay quần áo đi, chúng ta cùng đi!"

...

Chiếc Land Rover màu trắng dừng ở đối diện tòa nhà SOHO.

Biểu cảm trên khuôn mặt Lâm Uyển Bạch vẫn đang ngơ ngẩn. Sau khi

Hoắc Trường Uyên nói xong câu đó, anh đã thật sự đưa cô cùng đi ra
ngoài, không biết rốt cuộc anh định làm gì.

Sau khi xe đỗ hẳn, Hoắc Trường Uyên tắt máy, nhưng không rút chìa

khóa ra ngay.

Sau khi tự cởi dây an toàn của mình, anh rút di động ra.

Ngay sau đó, Lâm Uyển Bạch cảm giác di động của mình trong túi xách

kêu lên. Cô rút ra, bên trên hiển thị ba chữ "Hoắc Trường Uyên".

"Hả?" Cô nhìn anh khó hiểu.

"Nhận đi." Hoắc Trường Uyên chỉ rướn môi.

Lâm Uyển Bạch cực kỳ không hiểu, đang yên đang lành sao lại gọi điện

thoại cho cô, rõ ràng mình đang ở ngay trước mặt anh mà. Dưới cái nhìn
chăm chú của anh, cô vẫn ngoan ngoãn bấm kết nối cuộc gọi theo lời anh.

"Không được ngắt máy đâu đấy!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.