XIN HÃY ÔM EM - Trang 1369

Trái tim Lâm Uyển Bạch rung lên dữ dội.

...

Hôm sau, Chủ Nhật, khi Lâm Uyển Bạch mở mắt ra, còn muộn hơn

hôm qua, bên ngoài mặt trời có vẻ đã lên cao.

Không phải tại cô ngủ nướng mà thật sự đang nửa đêm cô bị đánh thức

bởi nụ hôn của Hoắc Trường Uyên. Bộ quần áo ngủ tối vừa miễn cưỡng
mặc vào lại bị anh cởi sạch. Cuối cùng cô thiếp đi lúc nào không hay.
Chiếc chăn bên cạnh vẫn còn hơi ấm, trong phòng tắm loáng thoáng có
tiếng nước chảy róc rách, có lẽ anh cũng vừa dậy chưa lâu.

Lâm Uyển Bạch lật người, vẫn mơ màng ngủ tiếp.

Nhưng mí mắt vừa khép lại chưa lâu, bỗng nhiên có một tiếng rung của

di động vang lên.

Cô vô thức vươn tay lần mò về phía gối. Suốt cả quá trình cô không hề

mở mắt, cứ thế đặt di động vào tai, mơ hồ nói: "...Alô?"

"Cô là ai!"

Một giọng nam trung niên rất dày dặn vọng tới.

Lâm Uyển Bạch bị chất vấn, ngây người, dường như giọng nói này hơi

quen tai. Cô đột nhiên nhớ ra gì đó, choàng tỉnh giấc, phát hiện thứ mình
cầm không phải là chiếc smartphone màu bạc của mình là một chiếc màu
đen kiểu nam giới.

Bấy giờ cô mới ý thức mình đã nhận nhầm điện thoại!

Tiếng nước ngừng lại, Hoắc Trường Uyên hông quấn khăn tay đi ra

ngoài, dáng vẻ sảng khoái. Những giọt nước đọng trên đuôi tóc rơi xuống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.