XIN HÃY ÔM EM - Trang 1372

Lâm Uyển Bạch gật đầu, thở phào nhẹ nhõm.

Thấy anh cứ nhíu mày suốt, cô đoán ra điều gì đó, mím môi: "Hoắc

Trường Uyên, bố anh bảo anh tới thăm cô ấy phải không?"

"Ừm." Hoắc Trường Uyên không hề phủ nhận.

Cô đoán không sai, đích thực bố muốn anh lập tức tới bệnh viện, hơn

nữa còn nổi cơn thịnh nộ.

Lâm Uyển Bạch cụp mắt giây lát rồi nói: "... Hoắc Trường Uyên, anh đi

đi!"

"Anh không đi." Hoắc Trường Uyên nhíu mày.

"Nhưng bố muốn anh đến, chắc là cô ấy cũng rất muốn gặp anh..." Lâm

Uyển Bạch khẽ nói: "Hơn nữa, anh được quay về Hoắc Thị chẳng phải
cũng nhờ cô ấy xin giúp sao..."

Hoắc Trường Uyên đưa tay nâng cằm cô lên: "Em không ghen?"

"Không ghen..." Lâm Uyển Bạch đành quay mặt đi, câu trả lời hơi trái

lòng.

"Nói dối!" Hoắc Trường Uyên hừ một tiếng, rõ ràng là không tin, anh

buông một câu giống như hôm qua: "Trừ phi chúng ta cùng đi."

"..." Lâm Uyển Bạch nhíu mày.

"Em không đi anh cũng không đi." Hoắc Trường Uyên nói thẳng.

Thấy anh có vẻ không đùa giỡn, Lâm Uyển Bạch mím môi: "Thôi được

rồi, vậy em đi cùng anh..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.