XIN HÃY ÔM EM - Trang 1375

Lâm Uyển Bạch nghiêng đầu nhìn qua: "Hoắc Trường Uyên, anh đừng

có nhìn em mãi thế..."

Hoắc Trường Uyên hơi nhướng mày.

"Em không ghen." Lâm Uyển Bạch nhìn thẳng vào mắt anh, nói ra suy

nghĩ thật sự trong lòng: "Em nghĩ anh nên đến thăm cô ấy, dù anh có thừa
nhận hay không thì chuyện này vẫn có liên quan đến anh!"

Hoắc Trường Uyên im lặng mấy giây, bỗng nhiên hỏi: "Uyển Uyển, em

liệu có vì một người đàn ông mà từ bỏ tính mạng của mình không?"

Lâm Uyển Bạch sững người.

"Em không..." Cô lắc đầu.

Tuy rằng vào lúc này, nên nói ra những lời cảm động hơn một chút, vì

trên phim ảnh toàn diễn như vậy.

Nhưng cô vẫn chọn cách nói sự thật với anh.

Lâm Uyển Bạch nhìn thẳng về phía trước khẽ nói: "Trước khi ra đi, mẹ

em đã nói với em sinh mạng là rất quý giá. Bà nói sau này em phải cố gắng
sống, thế nên, em sẽ không bao giờ vì bất kỳ người nào mà tự tử."

Cô hơi nghiêng đầu nhìn sang tòa nhà bên cạnh, dường như vẫn còn

nhìn thấy được cảnh mẹ đứng đó năm nào.

Nhưng dù nói như vậy, mẹ vẫn vì một người đàn ông mà từ bỏ tính

mạng.

Có lẽ cũng vì bản thân bà không làm được nên mới răn dạy cô như vậy

chăng...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.