XIN HÃY ÔM EM - Trang 1403

Lúc thanh toán, Hoắc Trường Uyên rút ví ra.

Lâm Uyển Bạch khăng khăng từ chối: "Không được! Để em trả cho..."

Anh cho cô chiếc thẻ đen đó, thật ra cô vẫn luôn nhét ở ngăn trong cùng

của ví nhưng không dùng. Cô rút một chiếc thẻ tín dụng khác ra.

Tuy rằng đã có chút chuẩn bị tâm lý nhưng khi nhìn thấy giá tiền trên

hóa đơn, trái tim cô vẫn quả thực đập lỡ một nhịp. Chia ra trả thì cũng mất
mấy tháng nhưng dù sao cũng là tâm ý của cô!

...

Nửa tiếng sau, chiếc xe đi vào trong sân một căn biệt thự.

Lâm Uyển Bạch nhìn căn biệt thự ba tầng trước mắt, nuốt nước bọt.

Căn biệt thự nhà họ Lâm cũng nằm riêng trong một khu nhà giàu nhưng so
sánh với căn này mới hiểu đâu là biệt thự thứ thiệt. Còn chưa bước vào
trong đã ngửi thấy mùi hào môn thế gia rồi.

Cô cùng anh mở cửa xe, hai chân vừa chạm xuống đất đã cứng đờ lại,

đến cả hô hấp cũng không liền mạch.

Hoắc Trường Uyên đi tới, nhíu mày: "Uyển Uyển, nếu em không thích,

bây giờ chúng ta đi về."

"Không." Lâm Uyển Bạch lắc đầu.

Ngẩng đầu nhìn đôi mắt của anh, cô có thể khẳng định, lúc này nếu cô

nói không muốn, anh nhất định sẽ không làm khó cô. Nhưng e là anh cũng
sẽ không vào, sinh nhật của ông Hoắc không có anh sao được!

Lâm Uyển Bạch thở hắt ra một hơi: "Hoắc Trường Uyên, chúng ta vào

trong thôi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.