XIN HÃY ÔM EM - Trang 154

Lâm Uyển Bạch ngồi gặm vỏ bánh, nghĩ tới thái độ và lời nói của Hoắc

Trường Uyên trước khi đi.

Có phải anh thật sự hiểu lầm chuyện gì không...

Tiêu Vân Tranh cầm đũa gõ vào đầu cô: "Lâm Uyển Bạch, em ngẩn

người ra nghĩ gì vậy!"

"À không..." Lâm Uyển Bạch lắc đầu.

Hoắc Trường Uyên hiểu lầm thì liên quan gì tới cô chứ?

Tuy nghĩ như vậy nhưng bàn tay siết chặt đặt trên đầu gối của cô vẫn

mãi chưa buông ra.

***

Đêm dần khuya.

Lớp thảm lông dài cao cấp theo đúng tiêu chuẩn khách sạn, bước lên

cũng tự động hút hết mọi âm thanh.

Trên bức tường hành lang cách đó khoảng mười bước chân có một

chiếc gương dài được khảm lên. Lâm Uyển Bạch trong trang phục nhân
viên phục vụ đang nhìn vào đó, sửa lại cổ áo sơ mi.

Cô vuốt phẳng lại nếp nhăn, rồi đón lấy chiếc khay từ người đồng

nghiệp mặc đồng phục giống hệt bên cạnh, cảm kích nói: "Tiểu Tịnh, tôi
thật sự không biết nên cảm ơn cô thế nào! Cô lại giúp tôi tìm được một cơ
hội kiếm tiền tốt như vậy. Khi nào kết thúc được lĩnh tiền, tôi nhất định
mời cô một bữa ngon!"

Cô nhấn mạnh chữ "lại" vì đây chính là người đồng nghiệp giới thiệu

cho cô công việc phục vụ trên du thuyền đợt trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.