XIN HÃY ÔM EM - Trang 1587

nhiều người cất công đến đây chỉ để xin một quẻ, nhất là quẻ nhân duyên!
Một người còn trẻ như Hoắc tổng, chi bằng cũng xin một quẻ xem thế
nào?"

"Không cần đâu." Hoắc Trường Uyên không hề hứng thú.

Liếc nhìn quẻ bói trong ống trúc, anh hơi rướn môi: "Tôi là người

không có tình yêu vẫn sống được."

Giọng anh không to không nhỏ, giống như một chiếc móc sắt, túm chặt

lấy trái tim ai đó.

Lâm Uyển Bạch đứng cuối cùng sau đám người, lồng ngực như bị ai

chèn cả một nhúm bông vào trong, bí bách khó chịu.

Sau khi kết thúc cuộc đàm phấn, cô và hai đồng nghiệp ra khỏi chùa.

Nhưng vì cảm thấy bậc thềm quá trơn nên cô bảo hai người họ xuống dưới
trước đợi mình, còn mình thì men theo thềm xi măng, đi chậm rãi như một
con ốc sên.

Lâm Uyển Bạch từ đầu tới cuối chỉ đi men bên cạnh, sợ bị ai đó va

phải, nên rất thận trọng.

Cuối cùng khi đi tới bậc thềm sau cuối, dưới núi có một chiếc xe Land

Rover màu trắng đỗ ở đó. Hoắc Trường Uyên đứng bên cạnh xe. Anh đã
xuống núi một lúc rồi, không hề về, đang đút hai tay vào trong túi áo,
nghiêng đầu không biết nhìn cái gì.

Có vẻ như cảm nhận được ánh mắt cô, anh thẳng thừng nhìn về phía cô.

Trái tim Lâm Uyển Bạch run lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.