XIN HÃY ÔM EM - Trang 1660

liên quan gì tới cô, hơn nữa phòng này còn do cô bỏ tiền ra đặt, chẳng có
lý do gì cô phải là người ngủ sofa cả.

Có điều, hình như anh không định hỏi ý kiến cô thì phải!

Lâm Uyển Bạch cắn môi, nhưng đã lên tiếng: "Ồ..."

"Không còn sớm nữa, cô Lâm cũng nghỉ ngơi đi, tối nay tôi không quấy

rầy cô nữa." Khi Hoắc Trường Uyên nói xong, anh đã đi ra ngoài phòng
ngủ.

Lâm Uyển Bạch gật đầu, nhìn thấy anh đóng cửa lại.

Nhìn bánh bao nhỏ vẫn đang ngủ say giấc không biết trời đất gì trên

giường, mãi cô mới phát hiện ra vấn đề.

Thế này là anh để cô ngủ với con trai anh?

Sao cứ có cảm giác kỳ lạ...

Tắt lại đèn, Lâm Uyển Bạch nhẹ nhàng bò trở lại giường. Dường như

cảm nhận được nhiệt độ cơ thể cô, thằng bé tự động rúc vào lòng cô, bàn
tay nhỏ trắng trẻo túm lấy áo cô.

Rõ ràng trước đó buồn ngủ không chịu được, bây giờ chẳng sao chợp

mắt được nữa.

Nhất là khi ở ngoài kia, chỉ cách một cánh cửa, Hoắc Trường Uyên

đang nằm đó. Dù là bốn năm trước hay bốn năm sau, cảm giác tồn tại của
anh đều quá mạnh mẽ.

Cho dù cô nhắm mắt lại, dường như vẫn có thể cảm nhận được mùi

hương nam tính của anh lảng vảng quanh đây. Tuy rằng cô đã len lén khóa
trái cửa lại nhưng trong lòng vẫn căng thẳng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.