XIN HÃY ÔM EM - Trang 1664

Cô nhanh chóng nhớ ra, tối qua sau khi trở vào phòng lần thứ hai cô đã

quên khóa cửa.

Thấy Hoắc Trường Uyên không nhìn mình quá lâu. Anh chỉ tới gần, cúi

xuống, giơ tay dém lại góc chăn cho con trai mình. Đôi chân nhỏ bị đá
tung ra khỏi chăn được đút lại vào trong. Cô buông bỏ phòng bị, ngượng
ngập gật đầu: "Ừm..."

Hoắc Trường Uyên không nói gì, đứng thẳng lên, chỉ để lại tiếng bước

chân.

Lâm Uyển Bạch thấy thằng bé chưa có dấu hiệu thức giấc, sợ làm ồn

tới nó nên cố tình bước thật nhẹ, sau đó vô thức đi vào phòng tắm.

Cô dụi dụi mắt, đẩy cửa ra.

Trước bồn cầu, Hoắc Trường Uyên đang đứng đó trong tư thế dang

rộng hai chân bằng vai, thắt lưng đã tháo ra, quần Âu cũng đã tụt xuống.
Toàn bộ chiếc quần lót tứ giác lơ lửng giữa đùi, còn một nơi khác không
miêu tả...

Lâm Uyển Bạch trợn tròn mắt, mặt lập tức đỏ bừng.

"... Anh, anh... sao anh lại cởi quần!" Cô giơ tay chỉ vào anh, ngón tay

run lên.

Cô chắc chắn không dám nghĩ sau khi bước vào lại nhìn thấy một cảnh

tượng không thể nhìn thẳng như thế này.

Hoắc Trường Uyên dường như cũng không ngờ cô sẽ đi vào, cứng đờ

người đứng đó, nhất là động tác định rút cái gì đó ra lập tức khựng lại.
Nhưng anh cũng biết điều giữ nguyên tư thế, chỉ hơi nghiêng đầu liếc nhìn
cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.