XIN HÃY ÔM EM - Trang 1700

Nụ hôn bất ngờ của Hoắc Trường Uyên rơi xuống...

Giây phút bốn cánh môi chạm vào nhau, anh cạy mở răng cô, hơi thở

lấp đầy cả khoang miệng cô.

Gáy cô được anh đưa tay giữ lấy, giống như trước kia, nụ hôn của anh

vẫn quyền thế và ngang ngược, chỉ muốn hút hết mọi không khí trong ngực
cô mới chịu.

Khi anh buông ra, Lâm Uyển Bạch suýt nữa không đứng vững.

Cô không còn nhớ rõ lần thân mật gần đây nhất của họ là khi nào nữa,

lâu tới mức cô sắp lãng quên rồi.

Chỉ là không hiểu sao, nụ hôn và đầu lưỡi của anh vẫn hiện lên rõ mồn

một trong đầu óc.

Cô dùng tay bịt chặt miệng, trừng mắt khó tin: "... Anh làm gì vậy!"

Có điều cô vừa dứt lời, bờ môi mỏng của Hoắc Trường Uyên một lần

nữa phủ xuống.

Khi anh buông cô ra lần nữa, đôi mắt đen hơi nheo lại trong bóng tối:

"Đây chẳng phải là thứ cô muốn ư?"

"Anh nói gì?"

Lâm Uyển Bạch nhìn anh không hiểu.

Bờ môi mỏng của Hoắc Trường Uyên chỉ cách cô vài phân. Nó đang

rướn lên: "Ha, từ ngày Đậu Đậu lạc ở sân bay được cô nhặt, cô bắt đầu cố
tình tiếp cận nó, để nó thích cô, quấn lấy cô. Cô còn ngấm ngầm nghe
ngóng tình trạng hôn nhân của tôi từ nhân viên Hoắc Thị. Tốn nhiều tâm
sức như vậy, lẽ nào không phải vì muốn nhân cơ hội tiếp cận tôi?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.