XIN HÃY ÔM EM - Trang 1872

"Ừm!" Lâm Uyển Bạch cầm khăn ăn trên đùi lên, rồi đứng dậy.

Có điều sau khi rời khỏi chỗ, cô không đi thẳng vào phòng vệ sinh mà

bám theo sau cô gái kia đi vào bếp.

Cách khoảng vài bước chân, cô phục vụ ôm chiếc khay cúi đầu đứng

ngoài cửa, người quản lý trước mặt đang lớn tiếng răn dạy: "Cô rốt cuộc
có làm được hay không! Cô tự nói đi, đây là lần thứ bao nhiêu cô làm rớt
đồ ăn lên người khách rồi?"

"Tôi xin lỗi!" Cô nhân viên cúi gằm.

"Xin lỗi có ích gì sao?" Quản lý nhà hàng không hề mủi lòng, ngữ khí

còn tệ hơn: "Có mỗi việc bưng đồ ăn lên thôi cũng làm không xong. Nếu
không vì diện mạo của cô cũng tạm ổn, tôi đã cho cô ra bếp sau rửa bát
luôn rồi! Cô khóc lóc cái nỗi gì. Tới đây làm ai cũng chẳng muốn kiếm
tiền, cô nghĩ mình là thiên kim tiểu thư à? Cho dù có là vậy, cô cũng chỉ có
sứ mệnh làm nha hoàn cho thiên kim tiểu thư sai bảo thôi! Lần cuối cùng
tôi cảnh cáo cô, nếu cô còn gây rắc rối cho tôi lần nữa, thì sớm biến đi cho
khuất mắt tôi!"

"Vâng vâng!" Cô phục vụ liên tục hứa hẹn, sợ mình bị cho một trận nát

đòn.

Quản lý mắng chửi xong rồi, trừng mắt rồi vén rèm đi vào trong bếp.

Cô gái kia vừa gạt nước mắt vừa quay người lại, cúi đầu nhìn hai tay

mình, dường như rất ấm ức lại không cam tâm, nhưng ngồi dưới mái hiên
nhà người ta không thể không cúi đầu. Cô ta ngẩng đầu lên, chuẩn bị tiếp
tục làm việc.

Khi bốn mắt nhìn nhau, Lâm Uyển Bạch quả thực sững sờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.