XIN HÃY ÔM EM - Trang 2162

"Cô Lâm, cô tỉnh rồi sao!"

Bên cửa sổ bỗng có bóng người lướt qua, là một cô hộ lý mặc áo xanh

lá.

Lâm Uyển Bạch chỉ nhớ hôm qua cô nhận được điện thoại của Hoắc

Trường Uyên, sau đó xuống nhà. Họ nhắc lại về đứa bé đó, cô bộc phát
cảm xúc giữa đêm mưa, sau đó cơ thể không gắng gượng được nữa mà mất
đi ý thức...

Nhìn trái phải một lượt, xem ra bây giờ cô đang ở trong bệnh viện.

Y tá nghĩ rằng cô đang tìm người bèn cười ha ha nói với cô: "Chồng chị

đi mua quà sáng cho chị rồi!"

"Chồng tôi?" Lâm Uyển Bạch sững người.

"Chính là anh Hoắc đó!" Cô y tá vẫn cười tít mắt, rồi chỉ vào chiếc ghế

bên cạnh giường bệnh: "Tối qua anh ấy ở đây trông chị cả đêm. Trời sáng
thì anh ấy ra ngoài rồi, nói là mua quà sáng cho chị, đợi chị dậy là có thể
ăn được!"

Đây đã là lần thứ hai người ta hiểu lầm Hoắc Trường Uyên là chồng cô

rồi.

Lần trước đó còn đỡ, vì bên cạnh có bánh bao nhỏ, dễ bị hiểu lầm là

một nhà ba người. Vậy mà bây giờ chỉ có hai người họ, không ngờ vẫn bị
hiểu lầm như thế...

Lâm Uyển Bạch đang định giải thích thì cửa phòng bỗng bị ai đẩy ra.

"Đó, anh ấy về rồi!" Cô hộ lý lập tức bật cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.