XIN HÃY ÔM EM - Trang 2211

Khi chuẩn bị xếp hàng thanh toán, cô theo lời hẹn gọi điện thoại cho

chú Lý.

Hàng xếp rất dài, phải rất lâu mới tới lượt Lâm Uyển Bạch. Cô lần lượt

đặt hết những đồ trong xe đẩy lên băng chuyền để quét mã thanh toán rồi
lại xếp vào trong túi xách. Khi chuẩn bị xách lên thì bỗng có một bàn tay
lớn vươn ra.

Giây phút ngón tay chạm nhau, cảm giác thô ráp quen thuộc ập tới.

Lâm Uyển Bạch kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn người đàn ông như từ trên

trời rớt xuống: "Hoắc Trường Uyên? Sao lại là anh, ban nãy tôi rõ ràng gọi
cho chú Lý mà..."

"Anh tan làm tiện đường qua thôi." Hoắc Trường Uyên mỉm cười, coi

như giải thích.

Sau đó anh xách cả hai túi đồ lên rồi quay đầu nhìn cô: "Còn chưa đi?"

Lâm Uyển Bạch thấy vậy đành chạy bước nhỏ theo anh.

Cô mua không ít đồ, tất cả đều nằm trong tay anh, nặng trình trịch, nhìn

bắp tay của anh thì độ nặng càng rõ ràng hơn. Tay anh như sắt đá, chốc
chốc anh lại xách cao lên.

Bỗng nhiên, Hoắc Trường Uyên dừng bước.

Lâm Uyển Bạch bất giác quay đầu, nghi hoặc nhìn anh: "Sao vậy?"

"Nhìn có vẻ ngon đấy." Anh liếc cô và nói.

Hướng về phía thang máy có rất nhiều thương hiệu độc lập dựng quầy

hàng, gần như mỗi cửa hàng đều có nhân viên đứng ngoài chào mời, bê
một chiếc khay nhỏ, trên khay là mấy món đồ ăn thử hoặc uống thử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.