XIN HÃY ÔM EM - Trang 2404

Có điều vừa cất bước, Hoắc Trường Uyên đã kéo giật cô lại, nâng cằm

cô lên, nhìn sâu vào đôi mắt cô, thăm dò cảm xúc: "Uyển Uyển, ghen à?"

"Em đâu có..." Lâm Uyển Bạch phản bác.

Ngước nhìn ánh mắt chăm chú của anh, cô bất giác cười khẽ: "Em thật

sự không ghen, trước đó anh đã nói với em rồi mà, hai người không có
chuyện gì cả. Em tin anh..."

Ánh mắt Hoắc Trường Uyên chuyển đậm dần, hừng hực như lửa.

Anh ôm eo cô, cúi đầu định hôn cô.

Lâm Uyển Bạch hoảng loạn né tránh, xấu hổ không tưởng: "Đừng, còn

bao nhiêu người đang nhìn!"

Nhìn theo bóng cô đi vào phòng họp, Hoắc Trường Uyên nghiêm mặt

lại.

Cũng tốt, anh cũng có một số chuyện cần nói rõ ràng với Lục Tịnh

Tuyết. Lần trước gặp nhau ở nhà hàng rất vội vàng, cộng thêm con trai đòi
đi vệ sinh nên hôm đó anh tạm thời chưa nói gì.

Anh nheo mắt lại, hai tay đút túi quần đi vào văn phòng.

Đẩy cửa ra, Lục Tịnh Tuyết ngồi trước bàn làm việc lập tức đứng dậy,

nhìn thấy anh liền nở một nụ cười.

"Trường Uyên."

Hoắc Trường Uyên chỉ khẽ liếc cô ta rồi đi thẳng tới chiếc ghế lưng

cao, ngồi xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.