XIN HÃY ÔM EM - Trang 2552

Đầu anh cũng quấn băng vì bị mấy thanh sắt đánh trúng. Không lẽ vì

nguyên nhân này, anh lại không nhớ cô là ai như lần gặp mặt sau bốn
năm...

Trong lúc Lâm Uyển Bạch hoang mang bối rối, cô nghe thấy tiếng anh

cười khẽ.

"Chọc em đấy!" Hoắc Trường Uyên gượng cười, giơ bàn tay bị thương

lên, nhíu mày, gắng sức lau nước mắt cho cô: "Thấy em khóc anh đau lòng
lắm."

~Hết chương 284~

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.