XIN HÃY ÔM EM - Trang 2585

quýt với anh, không ngờ lại bị anh nhìn thấu...

"..." Lâm Uyển Bạch bỗng trợn trừng mắt.

Vì Hoắc Trường Uyên đã nắm lấy tay cô, kéo thẳng xuống dưới.

Sau khi cảm nhận được sự thay đổi, lần này không còn là cô muốn hay

không nữa mà rõ ràng là anh muốn.

Lâm Uyển Bạch vẫn kéo lại một chút lý trí: "Bây giờ sức khỏe của anh

không được..."

"Không sao!" Lúc rướn môi, Hoắc Trường Uyên hơi dùng sức tay phải,

kéo cô ngồi xuống chân mình, rồi buông một câu bên tai cô: "Giao lại cho
em!"

Cô đang định lên tiếng phản bác thì cái miệng đã bị anh bịt kín.

Nhiệt độ trong phòng tắm càng lúc càng cao, mặt cô cũng đỏ rần rần.

Trong lúc mơ màng, cô nghĩ, coi như công sức mặc quần cho anh lúc

nãy đi tong...

Bỗng nhiên, loáng thoáng có tiếng mở cửa phòng bệnh.

Lâm Uyển Bạch hoảng hốt: "Làm sao đây, Hoắc Trường Uyên, hình như

có người vào đấy..."

Tiếng bước chân chỉ cách họ đúng một cánh cửa, quá rõ nét.

"Suỵt, đừng lên tiếng!" Hoắc Trường Uyên hôn cô.

"Kỳ lạ thật, chạy đi đâu mất rồi, đến giờ truyền nước rồi!" Tiếng bước

chân như vòng một vòng quanh phòng, sau đó càng lúc càng gần, người ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.