XIN HÃY ÔM EM - Trang 2694

Hết cách, cô đành dỗ anh như dỗ bánh bao nhỏ, thủ thỉ dịu dàng xoa

dịu: "Được rồi, chỉ pha cho mình anh thôi! Em và Đậu Đậu không ai được
uống, như vậy được chưa nào?"

"Ừm." Hoắc Trường Uyên miễn cưỡng chấp nhận.

Anh nắm tay cô hơi mạnh một chút, kéo cô sát vào lòng, thì thầm: "Ban

nãy lúc anh vào đây, em đang ngẩn người nghĩ gì vậy?"

"Có gì đâu..." Lâm Uyển Bạch lắc đầu.

Hoắc Trường Uyên nhìn xuống, thấy cô đang đút cuốn tiểu thuyết vào

tủ.

Lai lịch của nó anh biết từ lâu. Anh cúi xuống nhìn cô, suy tư vài giây:

"Sắp đến ngày giỗ mẹ em rồi nhỉ?"

Lâm Uyển Bạch sững sờ.

Hình như vào bốn năm trước, lúc quan hệ giữa họ còn là giao dịch, cô

từng nói cho anh biết một lần, không ngờ một chuyện nhỏ như vậy, anh
vẫn nhớ...

Hết chương 297

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.