XIN HÃY ÔM EM - Trang 2726

Lục Tịnh Tuyết khựng lại, cuối cùng không ném nhưng cũng hằn học

quăng vào sọt rác.

"Được rồi, đừng có hờn dỗi nữa, có giận dữ nữa cũng đâu giải quyết

được gì!" Nguyễn Chính Mai kéo con gái ngồi xuống bên giường.

"Mẹ!" Lục Tịnh Tuyết chống tay lên trán, bực dọc tới cực điểm: "Nếu

Hoắc Trường Uyên thật sự bất chấp tất cả không muốn vị trí tổng giám đốc
này nữa, dẫn Lâm Uyển Bạch ra nước ngoài định cư, bác trai cũng không
quản nổi thì con thật sự không còn chút hy vọng nào nữa rồi!"

Nghe xong, nét mặt Nguyễn Chính Mai cũng nặng nề.

Bà ta cũng có nghe phong thanh, nhưng không coi là chuyện quá

nghiêm trọng, những tưởng chỉ là những lời bóng gió, không ngờ lại là
thật. Bà ta thậm chí còn nghi ngờ không biết đầu Hoắc Trường Uyên có bị
bò đá hay không.

"Mẹ, phải làm sao đây!"

Thấy con gái đỏ sọng cả mắt, bà ta xót vô cùng, vừa an ủi vừa trầm tư:

"Gấp gì chứ, để yên mẹ suy nghĩ..."

...

Hôm sau, tài xế nhà họ Lục đánh ô tô ra khỏi biệt thự.

Nguyễn Chính Mai nhìn ra ngoài từ cửa ban công. Con gái tối qua vì

chuyện của Hoắc Trường Uyên mà ngủ rất muộn, bây giờ vẫn đang ở trong
phòng. Vậy thì người đi ra ngoài chỉ còn một. Bà gọi người làm tới trước
mặt và hỏi: "Học Lâm đi ra ngoài rồi sao?"

"Vâng!" Người làm gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.