XIN HÃY ÔM EM - Trang 2781

đoán, ban nãy tôi tới khách sạn đưa tài liệu cho khách đã gặp ai?"

"Ai hả?" Những người khác không hiểu.

"Hoắc tổng của chúng ta!" Cô nhân viên cười gian xảo: "Anh ấy dẫn cô

Lâm đi đặt phòng, tôi tận mắt chứng kiến! Chẹp... Không ngờ Hoắc tổng
của chúng ta lại có một mặt thú tính bộc phát như vậy, trong giờ làm việc
mà vẫn trốn cơ quan đi làm mấy việc đó. Hơn nữa tôi nghe ngóng từ phía
mấy nhân viên khách sạn rồi, tròn hai tiếng, quả nhiên từ cổ chí kim, mồ
chôn anh hùng vẫn là mỹ nhân!"

"Hai tiếng, Hoắc tổng mạnh thật!"

...

Ngay gần đó, có hai cái bóng cũng đúng lúc dừng chân, nghe rõ ràng

những cuộc hội thoại nóng bỏng ấy.

Tiêu Vân Tranh nhíu mày nhìn sang Lục Tịnh Tuyết đứng bên. Hôm

nay cô ta ăn vận rất tao nhã, nhưng nụ cười trên khuôn mặt lúc này cứng
dần. Anh ấy nghiêm giọng hỏi: "Tịnh Tuyết, có phải em vẫn chưa từ bỏ
không?"

Lục Tịnh Tuyết mím đôi môi được đánh son tươi tắn lại: "Em có thể từ

chối trả lời câu này không?"

Tuy rằng cô ta không trả lời có phải hay không nhưng sự trốn tránh này

đã quá rõ ràng. Tiêu Vân Tranh không nhịn được, khuyên nhủ: "Tịnh
Tuyết, rõ ràng em biết anh ấy..."

"Vân Tranh!" Lục Tịnh Tuyết cất giọng run rẩy ngắt lời anh ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.