XIN HÃY ÔM EM - Trang 2782

Đôi mắt xinh đẹp cụp xuống, ngay cả mái tóc xoăn sau gáy cũng rủ

xuống như thác nước, khiến người ta thương xót, nhưng mí mắt dài lại che
đi chút dữ dằn ẩn trong ánh mắt.

Thấy vậy, Tiêu Vân Tranh thở dài, cũng không nói thêm gì nữa.

Lục Tịnh Tuyết lại ngẩng lên, mỉm cười chuyển chủ đề: "Đừng nói về

em nữa, nói về anh đi. Sao mãi vẫn không kiếm cô nào ổn định cuộc
sống!"

"Vẫn chưa gặp được người mình thích, có thể vì duyên phận chưa tới

chăng!" Tiêu Vân Tranh cười nhẹ nhàng, che giấu rất hoàn hảo.

Hai người đứng rất gần. Hôm nay Lục Tịnh Tuyết lại đi giày cao gót, từ

góc độ của cô ta có thể nhìn thấy sợi dây đỏ thấp thoáng trên cổ Tiêu Vân
Tranh. Bên dưới treo vật gì, cô ta biết rõ.

Cô ta quay đi, cười cười, giả vờ không biết gì như trước kia: "Đi nào,

tới phòng làm việc của anh!"

Tiêu Vân Tranh gật đầu, dẫn cô ta tới phòng làm việc.

Buổi tối ăn cơm xong, Lâm Uyển Bạch vừa đi lên gác đã chui thẳng vào

phòng con trai.

Ban ngày bị hành hạ một trận trong khách sạn, cô không dám ngủ với

anh nữa. Ai biết được cơn tức giận của anh đã nguôi hay chưa. Lỡ như vẫn
chưa nguôi, há chẳng phải cô lại bị giày vò ư. Như vậy cho dù anh chưa
"tinh cạn người vong", thì cô cũng thổ huyết.

Bánh bao nhỏ tắm rửa xong, đáng yêu và dễ thương như một con gà con

vừa chui ra khỏi vỏ trứng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.