XIN HÃY ÔM EM - Trang 2849

Giấu thì không, có điều cô chưa định nói ngay với anh vào lúc này,

không muốn anh vừa ra ngoài đã lo lắng cho mình.

Nét mặt Lâm Uyển Bạch lộ vẻ nghi hoặc. Cũng phải tối qua cô mới về

đến nhà, đến Hoắc Dung còn chưa biết: "Làm sao anh biết?"

"Trên đường về, ông Lê có gọi điện thoại cho anh." Hoắc Trường Uyên

trả lời, lòng bàn tay nắm chặt lại.

Sau khi được thông báo được thả, anh biết là do ông Lê rút đơn tố cáo,

hơn nữa còn bảo lãnh cho mình. Sau khi ngồi lên xe, anh liền nhận được
điện thoại của ông Lê, nói không phải nể mặt anh mà nể mặt cô nhóc họ
Lâm, anh rất sửng sốt.

Ông Lê kể toàn bộ mọi chuyện ở Hồng Kông hai ngày vừa qua cho anh.

Tuy chỉ là kể lại, quá trình cũng không quá tỉ mỉ nhưng nghĩ tới chuyện cô
nhảy Bungee, còn đua ngựa bất chấp tính mạng, nghe thôi anh đã run sợ
trong lòng.

Cũng may khi anh về tới nhà, cô vẫn ra đón anh, lành lặn không hề hấn

gì, không thiếu chân thiếu tay.

Hoắc Trường Uyên im lặng nhìn cô từ đầu tới chân, giống như máy

quét vậy, chỉ thiếu nước lột sạch cô ra, kiểm tra khắp lượt một lần.

Anh nhíu mày hỏi: "Chiếu chụp gì chưa?"

"Chụp rồi..." Lâm Uyển Bạch ấp úng gật đầu.

Bị anh liếc nhìn bằng ánh mắt rõ ràng không tin, biết anh đã phán đoán

mình nói dối, cô đành nói thật: "Không nghiêm trọng vậy đâu!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.