XIN HÃY ÔM EM - Trang 2935

Hoắc Trường Uyên sải rộng bước chân đi tới: "Sao vậy?"

"Vết mổ đau..." Lâm Uyển Bạch nhe răng nói.

Hoắc Trường Uyên không che giấu được sự lo lắng trên gương mặt, hạ

thấp giọng hỏi: "Có phải không cẩn thận đè vào không? Đau lắm không,
anh đi gọi bác sỹ cho em!"

"Không cần đâu!" Lâm Uyển Bạch ôm chặt cánh tay, không cho anh cơ

hội giằng ra, ngẩng mặt cười tít mắt, làm nũng: "Không cần bác sỹ đâu,
anh xoa xoa chút là khỏi~"

Thấy cô cười, Hoắc Trường Uyên biết mình bị mắc bẫy, lập tức rút tay

ra.

"Này, anh có thể nói lý một chút không!"

Lâm Uyển Bạch có chút sốt sắng, ấm ức nói: "Trời đất chứng giám. Em

chỉ tới Hồng Kông hai ngày hơn nữa còn là vì chuyện của anh, một lòng
muốn thuyết phục ông Lê rút đơn tố cáo. Làm sao em biết cậu chủ Lê
lại..."

Hoắc Trường Uyên rất bực dọc.

Sao anh không hiểu chuyện này không liên quan tới cô. Chỉ là anh

không ngờ vì chuyện của mình, vô duyên vô cớ lại xuất hiện thêm một tình
địch...

Sau khi lật áo của cô lên, kiểm tra vết mổ thấy chưa bung ra, Hoắc

Trường Uyên kéo ghế ngồi xuống cạnh giường, sắc mặt cũng dịu đi nhiều,
cầm con dao đã rửa sạch gọt lê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.