XIN HÃY ÔM EM - Trang 2937

bàn làm việc tạm thời. Ngược lại vất vả cho Giang Phóng, một ngày phải
chạy tới bệnh viện ba bốn bận.

Hết cách thôi, khuyên nhủ không nghe, phải đích thân đề phòng Lê

Giang Nam.

Lâm Uyển Bạch cũng không dám nói nhiều, sợ vô tình vuốt râu rồng,

chọc giận anh.

Cô liếc nhìn về phía bậu cửa sổ đặt lọ hoa. Bó bách hợp hôm qua đã

sớm bị anh vứt ra ngoài. Bây giờ ở đó cắm một lọ hoa hồng đỏ rực như
lửa, mùi hương tràn ngập khắp phòng.

Cửa phòng được đóng lại, Hoắc Trường Uyên vừa tiễn cô y tá tới thay

thuốc ra ngoài.

Anh không trở về sofa mà kéo ghế ngồi cạnh giường, nhíu mày nói với

cô: "Uyển Uyển, chú Lục tỉnh rồi."

Khác với cô, Lục Học Lâm sau khi phẫu thuật xong vẫn nằm tại phòng

Hồi sức đặc biệt, quan sát 48 tiếng thấy không còn gì nguy hiểm mới đẩy
ông về phòng bệnh thường, tính ra giờ ông cũng vừa tỉnh.

"Ông không sao chứ?" Lâm Uyển Bạch mím môi.

"Ca phẫu thuật rất thành công, bác sỹ nói tới giờ chưa xuất hiện dấu

hiệu bài xích nào. Sau này chỉ cần tích cực hợp tác điều trị, chức năng gan
sẽ từ từ trở lại bình thường!" Hoắc Trường Uyên trả lời cô, ngừng lại một
chút anh mới nói tiếp: "Chú Lục đã biết chuyện ghép gan nên muốn gặp
em!"

Nghe xong, Lâm Uyển Bạch im lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.